[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2209: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 4

Chương 2209: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 4Chương 2209: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 4
"Mười ba mười ba, đồng hồ đeo tay điện tử có màu rực rỡ thì đều bán mười ba đồng hết, cả đồng hồ có tâm nhìn ban đêm cũng bán mười ba đồng luôn."
Thẩm Mỹ Vân nghe thấy mọi người hỏi mà Kim Lục Tử và Diêu Chí Anh thì miệng lưỡi cũng sắp không thể nào ngừng lại được nữa, lúc này cô nghĩ ra một biện pháp, trước hết cứ để Tiểu Hầu giúp cô thu tiền đã.
Còn cô thì đi mượn một cái bút, xé một cái bìa giấy ra viết giá cả lên trên, từng món hàng đều được viết cẩn thận.
"Mọi người muốn biết giá cả thì nhìn bảng nhé, tất cả mọi mặt hàng đều được đánh dấu ở rất rõ, đây đã là giá rẻ nhất rồi nên mọi người thông cảm với chúng tôi, chúng tôi không trả giá."
"Giá cả rõ ràng, không mua là thua thiệt, không mua là bị lừa."
Cũng không biết Thẩm Mỹ Vân lấy ra được một chiếc loa lớn từ đâu, cô cứ thế cầm loa đứng đó kêu gọi mọi người.
Vừa hô hào xong thì tất cả mọi người cũng đã nghe được. Những người đi ngang qua cao ốc bách hóa cũng không nhịn được mà tới tham gia náo nhiệt.
Quả thật tính cách của con người chính là vậy, nơi nào có náo nhiệt, ở đâu có nhiều người thì lập tức đi đến nơi đó.
"Đúng vậy, giá đồng hồ đeo tay điện tử cùa cô còn chưa tới một nửa giá của cao ốc bách hóa nữa."
Thậm chí Thẩm Mỹ Vân còn bận đến mức không thể nào cầm được loa lên để mời hàng, cô thu tiền đến mức tay cũng đã tê rần, đến cả Tiểu Hầu trước đó được phân công đứng giữ trật tự cũng bị cô gọi qua.
Thật sự là hiện trường quá mức sôi nổi, có ít nhất ba tâng người vây quanh chiếc rương kia, cả bên ngoài lẫn bên trong.
Tiểu Hầu 'ai' một tiếng, vừa đứng thu tiền vừa phải lắng tai nghe ngóng, mắt liếc tứ phương để đề phòng có người lấy trộm đồ.
"Hỗ trợ thu tiền với tôi."
"Đồng chí này, sao cô lại bán mấy thứ này rẻ đến vậy thế?"
Khách hàng càng ngày càng nhiều, công việc cũng bắt đầu bận rộn hơn.
Ngay cả ba người Kim Lục Tử, Diêu Chí Anh và Tiểu Hầu cũng không nhịn được mà trợn mắt há mồm.
Đối mặt với sự nghi ngờ của mọi người, Thẩm Mỹ Vân vừa thu tiền vừa cầm loa lên, nói: "Nhà máy đồng hồ đeo tay điện tử ở Giang Nam vỡ nợ, ông chủ khốn kiếp dẫn theo tiểu tam bỏ trốn, toàn bộ hàng hóa đều bị bán phá giá, không phải ba mươi đồng, không phải hai mươi đồng, chỉ có mười đồng, mười đồng toàn bộ!"
Tất cả mọi người: "?"
"Thế này liệu có phải là hàng giả hay không vậy?"
Quả nhiên, những người ban đầu còn tỏ vẻ nghi ngờ về chất lượng hàng hóa lúc này cũng không nhịn được mà ồn ào lên: "Đồng chí nhỏ này, ông chủ của nhà máy đồng hồ đeo tay thật sự dẫn theo tiểu tam bỏ chạy sao?"
Ông chủ dẫn theo tiểu tam tháo chạy?
Tin tức này cũng quá đáng sợ rồi.
Chờ đã, chuyện nhà máy sản xuất đồng hồ đeo tay điện tử ở Giang Nam vỡ nợ sao bọn họ lại không biết vậy?
Đầu năm nay mấy tin tức về mối quan hệ bất chính chính là tin tức gây nhức nhối nhất, như quảng cáo của nhà máy sản xuất da thuộc Giang Nam trước kia có thể trở nên nổi tiếng trên khắp cả nước đương nhiên cũng có lý do của riêng nó.
Thế nên quả nhiên Thẩm Mỹ Vân vừa nói xong thì đã có không ít người hiện lên vẻ mặt đầy bát quái.
Thẩm Mỹ Vân vừa hô xong thì một nhóm người nữa lại tới.
"Đồng hồ đeo tay điện tử đây, đồng hồ đeo tay điện tử đây, chỉ mười đồng thôi, mười đồng là có thể mua được, đi ngang qua không nên bỏ lỡ."
Thẩm Mỹ Vân vờ lau nước mắt: "Đúng vậy, tên khốn kiếp đó dẫn theo tiểu tam trốn đi rồi sống hòa thuận với nhau, cũng chẳng thèm quản đến những người cấp dưới như chúng tôi còn sống hay đã chết, anh ta cứ thế bỏ chạy, tiền lương cũng không chịu trả cho chúng tôi, giờ chúng tôi mới thật sự không còn cách nào khác nên mới phải mang số hàng này đi bán rẻ để lấy lại tiên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận