[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1299: Ngày Thứ Một Trăm Bốn Mươi Năm Xuyên Không 5

Chương 1299: Ngày Thứ Một Trăm Bốn Mươi Năm Xuyên Không 5Chương 1299: Ngày Thứ Một Trăm Bốn Mươi Năm Xuyên Không 5
Bên kia.
Miên Miên theo quản gia Lý đến Tiểu Bạch Lâu.
Lúc sắp đi vào thời điểm, Miên Miên đột nhiên hỏi một câu: "Ông Lý, ạnh đẹp trai có khó tính không?”
Quản gia Lý nên trả lời thế nào đây?
Ông ấy suy tư một chú: "Ông chưa từng thấy Hướng Phác nổi giận."
Phải nói là cực hiếm, chỉ khi bọn trẻ trong ngõ mắng mẹ cậu là hồ ly tinh, cậu là tiểu hồ ly tinh.
Cậu đánh với chúng một trận, thua rồi thở hổn hển và ngất đi.
Nói chung là cậu đã đập hết đống đồ sứ có thể đập, và trả thù hết những đứa nào dám mắng mẹ cậu là hồ ly tinh.
"Đương nhiên."
Đối với Ôn Hướng Phác mà nói, thế giới bên ngoài toàn là ác ý.
Cô bé xách túi vải nhỏ, chắp tay sau lưng: "Nếu anh ấy nổi nóng, ông Lý nhớ yểm hộ cháu nhé."
Miên Miên ừ một tiếng: "Tính tình không tệ là được."
Điều đó không công bằng với một đứa trẻ.
Nghe thế, quản gia Lý dở khóc dở cười.
Nhưng từ đó về sau, Ôn Hướng Phác không ra ngoài tìm bạn chơi nữa.
Hoàn cảnh và cách phối trí bên trong Tiểu Bạch Lâu hoàn toàn khác với tứ hợp viện.
Miên Miên ừ một tiếng rồi mới bước vào Tiểu Bạch Lâu, cô bé không nhìn quanh đánh giá, thái độ này khiến quản gia Lý rất ngạc nhiên. Vì bất kể người lớn hay trẻ con, lần đầu tiên bước vào Tiểu Bạch Lâu đều sẽ cảm thấy kinh ngạc và e dè.
“Nhưng Miên Miên, cháu đừng lo, Hướng Phác nhà ông sẽ không như vậy đâu."
Ôn Hướng Phác vừa nghe thấy động tĩnh bên ngoài, cậu vô thức đứng lên, lại sợ mình quá nhiệt tình, dọa đối phương nên lại đặt mông ngồi xuống sô pha.
Quản gia Lý không nhịn được liếc mắt một cái, chẳng trách là người nhà họ Quý.
Trong nhà.
Dù nơi này không tráng lệ nhưng không ngoa khi nói nó mang đậm vẻ thời thượng và phong cách phương Tây, nhưng Miên Miên có vẻ không thèm để ý những thứ này?
Cậu không khỏi lo lắng xoa tay, cảm thấy hơi bồn chồn.
Miên Miên: "2"
Ôn Hướng Phác mỉm cười cứng đờ nhìn Miên Miên.
Quản gia Lý dẫn Miên Miên đi vào thì thấy Hướng Phác đứng bất động tại chỗ, ông ấy khó hiểu.
Nhưng cậu phải chân trái trước, hay là chân phải trước?
"Xin chào."
Cũng may quản gia Lý đã dẫn Miên Miên đi vào. Ôn Hướng Phác chần chừ một chút rồi đứng lên, chuẩn bị chào đón.
May mà Ôn Hướng Phác rất đẹp, ngũ quan của cậu như được vẽ bởi một chiếc bút răng sói tinh xảo, gãy gọn và lưu loát, còn hơi có vẻ tự phụ.
Là một shota chính hiệu.
Chỉ là nụ cười có chút giả tạo.
Miên Miên suy nghĩ một lúc rồi duỗi tay ra với cậu: "Xin chào, em là Thẩm Miên Miên."
Ôn Hướng Phác chăm chú nhìn tay Miên Miên một lát rồi chậm chạp thử đưa tay ra. "Xin chào, anh là Ôn Hướng Phác."
Mắt Miên Miên cong cong, nắm lấy: "Được rồi, anh Hướng Phác, chúng ta là bạn tốt.
Nói rất dứt khoát.
Ôn Hướng Phác hơi bất ngờ.
Cậu nhìn tay hai người đang nắm lại với nhau, một lớn một nhỏ.
"Bạn tốt hả?" Cậu lẩm bẩm.
Sau đó Ôn Hướng Phác đột nhiên nghĩ tới điều gì, kéo Miên Miên đi tới bàn trà đã đặt sẵn một ấm trà và ba chai rượu Mao Đài.
Cậu hỏi cô bé: "Miên Miên, em muốn uống rượu hay uống trà?"
Miên Miên: "2"
Quản gia Lý: "?"
Hiện trường rơi vào sự im lặng kỳ lạ trong giây lát.
Ôn Hướng Phác ngạc nhiên, cậu chỉ mấy thứ bày trên bàn: "Trà pha xong rồi, rượu anh cũng mở."
"Em không thích cái nào hết à?"
Lúc cậu nhíu mày, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo vài phần u buồn.
Rõ ràng trong sách nói phải chiêu đãi bạn thân bằng thức trà và hiệu rượu ngon nhất mà.
Nhưng đối phương có vẻ không vui lắm?
Cái này...
Miên Miên không trả lời.
Ngược lại khi quản gia Lý nhìn thấy rượu Mao Đài, ông ấy bị dọa ngã ngửa: "Hướng Phác, sao con lại lấy rượu ra?"
Ôn Hướng Phác ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt tinh xảo đầy vẻ khó hiểu: "Rượu ngon đãi bạn tốt."
Không phải trong sách dạy thế sao?
Đối với Ôn Hướng Phác mà nói, tất cả tri thức của cậu đều bắt nguồn từ sách vở, thậm chí quan hệ giao tiếp cũng vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận