[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2454: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Mốt Xuyên Không 1

Chương 2454: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Mốt Xuyên Không 1Chương 2454: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Mốt Xuyên Không 1
Ngược lại Ngụy Quân nhắc nhở cô: "Vị cảnh sát này chính là người lúc trước lấy lời khai cho Hứa Kiến Quốc."
Được nhắc nhở, Thẩm Mỹ Vân lập tức nhớ tới: "Xin chào, xin chào."
Cảnh sát trưởng gật đầu: "Quý Minh Viên và cô có quan hệ gì?"
Thẩm Mỹ Vân: "Nó là cháu trai tôi, người nhà nó hiện đang từ Bắc Kinh chạy tới, trước đó, đã ủy thác hết thảy công việc cho tôi."
Cô mồm mép linh hoạt, nói hai câu lập tức nói rõ ràng mọi chuyện đã trải qua.
Cảnh sát trưởng kinh ngạc nhìn cô một cái: "Chờ có tin tức sẽ nói với cô."
Bên này, Ngụy Quân đã cúi đầu, đi xem xét tình huống trên mặt đất, anh ta đưa tay sờ soạng vết máu trên mặt đất, nếm thử vào trong miệng: "Vết máu từ ngày hôm qua, thời gian hẳn là vào mười giờ sáng hôm qua."
"Mặt khác, nơi này có dấu giày, hơn nữa không chỉ một, xác nhận một chút là có vài người tới nơi này, bên trong lại có dấu chân người bị hại hay không."
Cảnh sát trưởng lập tức cầm dụng cụ đứng lên, lấy dấu chân: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đây chính là nơi Quý Minh Viên xuất hiện cuối cùng."
Cảnh sát trưởng họ Lâm, tên là Lâm Thập, ông ấy suy tư một chút, thấp giọng nói: "Để tôi."
Ông ấy vừa dứt, mọi người ở đây nhất thời giật mình: "Cái này chúng tôi không biết."
"Tổng cộng xuất hiện hai dấu chân khác nhau, trong đó có một dấu chân mang giày số bốn mươi mốt, một đôi bốn mươi hai, còn có một đôi cỡ bốn mươi bốn. Quý Minh Viên mang giày cỡ bao nhiêu???”
Chỉ có hai cảnh sát đến, mà tư lịch của ông ta là người có thâm niên nhất.
Cảnh sát trưởng cũng không phải hỏi mọi người, ông ấy nhìn học trò nhỏ của mình, tên học trò lập tức rùng mình, anh ta biết đây là thầy đang khảo nghiệm anh ta, vì thế anh ta lập tức lật sổ xem: "Bốn mươi bốn."
Cái này thật đúng là làm khó người.
"Vậy có thể căn cứ vào manh mối tìm ra Quý Minh Viên ở đâu không?" Thẩm Mỹ Vân nói trúng trọng tâm vấn đề.
Cảnh sát trưởng lắc đầu: "Đại khái là vậy." Ông ấy nhìn một vết máu trên mặt đất kia, thâm nghĩ, đây có thể là bắt cóc.
Nhưng đây chỉ là suy đoán cá nhân của ông ấy, kết quả là như thế nào, chỉ có thể chờ.
Ông ấy vừa dứt lời, tất cả mọi người kích động lên: "Vậy anh ấy đã xảy ra chuyện sao?"
Cảnh sát trưởng bất ngờ, ông ấy không nghĩ tới người nhà nạn nhân lại có mắt nhìn như vậy, ông ấy gật đầu: "Lực lượng cảnh sát không đủ, hiện tại những vụ án thế này ở Dương Thành, mỗi ngày xuất hiện không đến một trăm vụ, cũng có tám mươi vụ."
Hơn nữa trước mắt mà nói, chỉ có hai người bọn họ đại diện lực lượng cảnh sát chắc chắn sẽ không đủ, nếu muốn nhanh chóng biết kết quả, vậy chắc chắn phải gia tăng lực lượng cảnh sát.
Thẩm Mỹ Vân nhíu mày: "Nhân lực không đủ sao?"
Cảnh sát trưởng suy nghĩ một chút: "Có thể điều tra trước, nhưng cụ thể có kết quả gì, phải đợi."
Điều đó có nghĩa là gì, ai cũng biết.
Có bọn họ ở đây, như hổ mọc thêm cánh.
"Trong tay tôi có một nhóm cựu chiến binh đã giải ngũ, họ có người từng là lính trinh sát, cũng có tiểu đội trưởng, tiểu đoàn trưởng, mỗi người đều là những người giỏi."
"Cô có ý gì?"
Thẩm Mỹ Vân trâm mặc: "Vậy chúng ta tự mình ra người đi?" Cảnh sát Lâm nhất thời bất ngờ, ông ấy đưa ánh mắt nhìn thấy phía sau Thẩm Mỹ Vân, quả nhiên thấy được hơn mười người vạm vỡ, vừa nhìn chính là lính đi ra từ trú đội, trên người còn mang theo khí chất nhiệt huyết.
Có thể để hai người tới giải quyết chuyện bên này, đã là cực kỳ không dễ dàng.
Ông ấy vốn là cảnh sát trưởng điều tra án, lúc trước không cho ra kết quả là bởi vì nhân lực không đủ, nhưng hiện tại không giống, có những cao thủ này trợ giúp, cảnh sát Lâm hoài nghi không tới ba ngày là có thể có kết quả.
Nhưng ông ấy cũng biết, thời gian ba ngày này vẫn là quá lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận