[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2467: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Hai Xuyên Không 5

Chương 2467: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Hai Xuyên Không 5Chương 2467: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Hai Xuyên Không 5
Ngay khi cô đến, Quý Trường Viễn lập tức nghênh đón: "Mỹ Vân, thật sự là cảm ơn em." Anh ta không phải người không hiểu chuyện, biết con trai nhà mình lần này xảy ra chuyện, em dâu Thẩm Mỹ Vân ở bên trong giúp đỡ rất nhiều.
Nếu không phải là cô, Minh Viên còn chưa nhất định có thể được cứu ra.
Thẩm Mỹ Vân đặt bình giữ nhiệt ở trên tủ đầu giường bệnh: "Người một nhà không nói hai lời. Minh Viên cũng là cháu trai của em."
Quý Trường Tranh coi Miên Miên là con gái ruột, đương nhiên cô cũng coi Quý Minh Viên là con cháu nhà mình.
Lòng người đổi lòng người, bốn lạng đổi nửa cân, đạo lý này cô vẫn hiểu.
Quý Trường Viễn nghe nói như thế, trong lòng không ngừng cảm thán, thằng út Quý Trường Tranh thật sự quá may mắn mới cưới được Thẩm Mỹ Vân làm vợ, không nói đến chuyện môn đăng hộ đối, gặp phải chuyện lớn còn có thể giải quyết nhanh gọn.
Chỉ có một cái này đã rất đáng quý.
Thẩm Mỹ Vân cũng không biết Quý Trường Viễn đang nghĩ gì, cô đổ canh gà ra, hỏi Quý Minh Viên: "Tự mình uống có được không?"
Cô đang nói, giám đốc Khương tự mang theo thư ký, xách đồ tới thăm Quý Minh Viên, tính ra, giám đốc Khương là cấp trên của thủ trưởng Quý Minh Viên.
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Quý Trường Viễn vừa nghe vậy, vỗ đầu: "Nhìn anh này, hai ngày nay đều dồn lực chú ý trên người Minh Viên, thật sự đã quên mất chuyện này. May mà em dâu nghĩ chu toàn."
Thừa dịp Quý Minh Viên uống canh gà, Thẩm Mỹ Vân nói với Quý Trường Viễn: "Em đã gọi điện thoại cho người nhà rồi, ba mẹ bên kia đều biết Minh Viên bình an, còn có chị dâu và Trường Tranh bên kia cũng vậy."
Quên đi, tính cách đứa nhỏ này vẫn luôn là như thế. Thẩm Mỹ Vân cười cười: "Em chăm sóc Minh Viên, anh phải giải quyết chuyện sau đó."
Quý Minh gật gật đầu, bưng qua trực tiếp uống hết trong một ngụm.
Giám đốc Khương thật ra cũng rất xấu hổ.
Thật ra giám đốc Khương áy náy, lúc ấy ông Quý phó thác gửi gắm cậu cho mình, kết quả Quý Minh Viên xảy ra chuyện này, ông ấy còn hoài nghi Quý Minh Viên cướp tiên mà chạy.
Kết quả không chỉ không phải, ngược lại cậu còn bị tiền đặt cọc liên lụy, gây thành một hậu quả như vậy.
Ông ấy vừa vào đã quan tâm hỏi han: "Đồng chí Tiểu Quý, thế nào rồi?"
Mấy thứ này, Quý Minh Viên từ nhỏ đến lớn đều thấy, không phải mẹ cậu dùng, mà là bà nội cậu thường xuyên ăn thứ này.
Nhưng sau khi trải qua lần này, Quý Minh Viên hiển nhiên đã trưởng thành không ít, cậu bình tĩnh nói: "Vẫn tốt, nhặt vê một mạng."
Giám đốc Khương xấu hổ chà xát tay, thư ký Lý bên cạnh nhất thời lấy quà ra, hỗ trợ hòa giải: "Giám đốc Khương vẫn lo lắng cho cậu, cho nên cố ý dặn dò tôi đi mua không ít thuốc bổ mang tới cho cậu. Cậu nhìn xem, có tổ yến, A Giao, còn có sữa mạch, sữa bột, những thứ này ngày thường không thường thấy."
Quý Minh Viên đã biết khổ ải trong đó, nếu là trước đó có thể phải mất mặt, dù sao, cậu đây cũng là tai nạn lao động, kết quả lại bị đối phương hoài nghi như vậy.
Cậu chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt: "Cảm ơn giám đốc Khương đã phí tâm, nhưng không cần đâu."
Giám đốc Khương nhìn cậu, sau khi phát hiện Quý Minh Viên không nói dối, ông ấy võ vỗ vai: "Sau này đi theo tôi làm việc nhé?"
Nếu cậu không coi Hồ Thiên Lãng là bạn tốt, cũng sẽ không nói lời kia, để cho đối phương có cơ hội lợi dụng.
Quý Minh Viên lắc đầu: "Không đến mức đó, là tôi không biết nhìn người." Giám đốc Khương suy nghĩ một chút: "Cậu tức giận à?"
Nói cho cùng, trách nhiệm vẫn là ở trên người cậu.
Đây là từ chối sao?
Đây xem như là biến tướng thăng chức cho cậu, phải biết rằng trước kia Quý Minh Viên chỉ là một cán sự nhỏ ở khoa tiêu thụ mà thôi.
Khi Thẩm Mỹ Vân và Quý Trường Viễn cho rằng cậu sẽ không đồng ý.
Quý Minh Viên gật đầu, nói với giám đốc Khương: 'Vậy nhận được sự chăm sóc của giám đốc Khương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận