[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2608: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Chín Xuyên Không 1

Chương 2608: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Chín Xuyên Không 1Chương 2608: Ngày Thứ Hai Trăm Chín Mươi Chín Xuyên Không 1
"Được, đi xem có món ăn cứng khác, tôi sẽ cho các cô thêm hai món."
Hào khí tận trời.
Chỉ là, đợi đến quán ăn nhà họ Lỗ, Thẩm Mỹ Vân lập tức trợn tròn mắt: "Sao lại nhiều người như vậy??"
Đã hơn tám giờ rồi, trước cửa nhà họ Lỗ, còn có một đội ngũ thật dài đang ngồi.
Tào Chí Phương ở cửa thét to: "Không bán, đều không bán, hôm nay cái gì cũng không có, phiền mọi người dẹp đường về nhà, ngày mai tới ăn."
Thẩm Mỹ Vân: "O (-) o!"
Mới mạnh miệng, mời đám Kiều Lệ Hoa ăn tiệc lớn, nhưng không nghĩ tới lại không có nguyên liệu nấu ăn.
Thật xấu hổ.
Nghe được Thẩm Mỹ Vân là bà chut, mọi người bất mãn lúc này mới tiêu tán vài phần, nhưng là xếp hàng cả đêm không có ăn được cơm, còn đói bụng rời đi, thật sự rất mất hứng.
Vừa hô lên, Tào Chí Phương nhất thời kinh hỉ nói: "Mỹ Vân, cô đã trở lại rồi à?"
Đoàn người Thẩm Mỹ Vân cũng có được ăn đâu...
"Đi một chút đi, thây Lỗ đều nhắc tới cô thật nhiều." mắt thấy quản lý Tào tự mình đi ra, nghên đón đoàn người này vào, người phía sau xếp hàng nhất thời không thoải mái, đi theo ồn ào lên: "Không phải nói không có nguyên liệu nấu ăn sao?"
Cô tiến lên thân mật kéo Thẩm Mỹ Vân.
Thẩm Mỹ Vân vốn tưởng rằng Tào Chí Phương sẽ cãi nhau với đối phương, kết quả không nghĩ tới vẻ mặt Tào Chí Phương áy náy: "Đây là bà chủ quán ăn nhà họ Lỗ của chúng tôi, cô ấy đến kiểm tra sổ sách. Thật sự xin lỗi."
Thế nhưng, rốt cuộc là người một nhà, Thẩm Mỹ Vân tiến lên một bước: "Chí Phương."
Bởi vì thân phận của cô, mọi người nhất thời an tĩnh lại, hơn nữa gật đầu.
Cô suy nghĩ mãi, lúc này mới cao giọng nói: “Các vị, có nguyện ý nghe tôi nói một lời không?"
Cô vừa dứt lời, mọi người lập tức nhìn qua, bọn họ cũng là mới biết được, vị nữ đồng chí nhìn mặt non nớt trẻ tuổi trước mặt này lại là bà chủ của quán ăn nhà họ Lỗ nổi danh.
Thẩm Mỹ Vân nhìn ra, nhiều người như vậy nếu là như vậy rời đi, về sau sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng.
Tào Chí Phương nhanh chóng nói: "Mỹ Vân đã trở lại, cô ấy đang trấn an khách hàng bên ngoài không xếp hàng."
Tào Chí Phương không rõ nguyên do, nhưng nghe theo mệnh lệnh của Thẩm Mỹ Vân dường như là chuyện khắc sâu vào xương tủy, cô ấy lúc này nhanh chóng chạy vào.
Thầy Lỗ nghe được động tĩnh bên ngoài, cũng đi ra hỏi một câu: "Làm sao vậy?"
"Biết mọi người đi một chuyến tay không, trong lòng không thoải mái, đây đúng là do quán ăn nhà họ Lỗ chúng tôi chiêu đãi không chu toàn, vì thế, quán ăn nhà họ Lỗ chúng tôi cũng sẽ chân thành xin lỗi mọi người. Chí Phương, cô đi lấy một quyển sổ trắng ra đây."
Những người đó tâm trạng náo loạn, cô ấy ban đầu còn rất lo lắng, chính mình không giải quyết được, trăm triệu lần không nghĩ tới thần tiên Mỹ Vân vừa trở về, cô ấy sẽ không sợ.
Thầy Lỗ nghe được Thẩm Mỹ Vân tặng món kho cũng kinh ngạc một lát, nhưng trong lòng lại nhịn không được khen cô một câu, món ăn này chọn tốt, chăm sóc khách hàng tốt, bọn họ cũng mất phí tổn thấp nhất.
Nhưng trên thực tế chi phí cũng không cao, bởi vì dùng đều là một ít nội tạng kho, cộng thêm một ít mì. Miễn phí đổi món ăn này, là Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ cặn kẽ mới cho ra kết quả, món kho mới này đối với đồ ăn bên ngoài không rẻ, một món ăn đã mất sáu đồng.
Ông theo Tào Chí Phương cùng đi ra ngoài, lập tức thấy Tào Chí Phương đưa quyển sổ cho Thẩm Mỹ Vân, Thẩm Mỹ Vân nhận lấy: "Như vậy đi, tất cả khách nhân xếp hàng đều đến chỗ tôi đăng ký tên, mỗi người một tờ, kế tiếp mọi người cầm tờ giấy này, lúc đến nhà họ Lỗ chúng tôi ăn cơm, có thể miễn phí đổi một món kho."
Quả thực là đẹp mắt lại thực dụng.
Thầy Lỗ suy tư một chút, lập tức dặn dò học trò nhỏ một tiếng: "Thầy cũng đi ra ngoài xem."
Bạn cần đăng nhập để bình luận