[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 845: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 4

Chương 845: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 4Chương 845: Ngày Thứ Chín Mươi Mốt Xuyên Không 4
Nghe thấy lời này, Tiểu Hầu vô thức mà nhìn Thẩm Mỹ Vân, cậu ta không quyết định được.
Thẩm Mỹ Vân nâng mắt, nhìn lớp da khô thật dày trên môi Lão Hổ, cô trầm mặc phút chốc.
"Còn đủ không?"
Tiểu Hầu mở nắp ra nhìn: "Phía dưới vẫn còn cháo gà."
Trước đó mỗi người đã được một phần, nhưng mà phần đặc đã được múc trước.
Bên trong nồi gang cũng còn không ít cháo gà nấm thông loãng.
"Vậy múc cho anh ta một bát đi."
Thẩm Mỹ Vân nhìn Quý Trường Tranh, Quý Trường Tranh cũng gật đầu: "Bảo Lương Chiến Bẩm cầm bát đến đây."
Lương Chiến Bẩm: "Không thể ăn không của người khác cái gì."
Tiếng của Quý Trường Tranh không nhỏ, cũng đủ để Lương Chiến Bẩm đang nhai bánh ở dưới ánh trăng nghe thấy.
Hầu Tam vừa nhìn thấy thì nhất thời gấp: "Lão đại!"
Nhưng mà không vội đi, mà đi đến chọn một con gà rừng, muốn xách đi qua.
Anh ta tưởng mình nghe nhầm, chợt thấy Quý Trường Tranh gọi mình, lúc này mới tâm tình phức tạp đứng lên.
Chính bọn nó còn không cam lòng ăn, sao có thể cầm cho đối phương được.
Không thể nào chia thịt, nhưng nếu chia một bát cháo gà thì không phải là không được.
Tiểu Hầu không dám nhận, cậu ta nhìn Quý Trường Tranh.
Lương Chiến Bẩm táo bạo dứt khoát đi đến, một tay nhấc gà rừng, thuận thế đưa cho Tiểu Hầu, nói với Quý Trường Tranh nói: "Chúng tôi không ăn miễn phí." Thuộc hạ không hiểu, nhưng mà anh ta lại biết, giá trị của nấm thông không kém hơn gà rừng.
Nghe thấy lời này, Hầu Tam cũng không nói chuyện, yên lặng đi theo.
"Đầy."
Mấy người Lương Chiến Bẩm cũng đáng thương, đến chiều cũng chỉ bắt được hai con gà.
Lương Chiến Bẩm không nhịn được, trực tiếp đặt gà rừng ở bên bếp, sau đó cầm một cái bát men lớn bằng cái chậu đến.
Quý Trường Tranh trực tiếp từ chối: "Không cần, chỉ là chút cháo gà cùng nấm thông, không có thịt, không cần phải đưa riêng một con gà."
Tiểu Hầu: "..."
Lương Chiến Bẩm hài lòng: "Cảm ơn."
Tiểu Hầu còn thật nghe lời, trực tiếp bưng nồi gang lên, đổ hết sạch vào vào chiếc bát tráng men.
Cho dù có đổ hết phần cháo gà còn lại vào thì cũng chưa chắc có thể đổ đầy được.
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Không đầy nhưng cũng gân đầy.
Quý Trường Tranh: "..."
Bưng chiếc bát men lớn trở lại đội ngũ của mình, vừa trở về thì đã lấy chiếc bát men ra.
Như gà mẹ chia cho gà con đồ ăn mà mình kiếm được từ bên ngoài.
"Nào nào nào, theo thứ tự, ai cũng có."
Không được ăn thịt gà thì ăn chút cháo gà cũng được.
Chờ đến khi ăn cháo gà xong, ai cũng nở nụ cười thỏa mãn.
"Bảo sao bọn họ lại có vẻ mặt như vậy." "Lão đại, nếu như đồng chí Thẩm Mỹ Vân là chị dâu của chúng ta thì tốt."
Vậy thì người được ăn ngon uống tốt chính là bọn họ.
Chuyện này — Lương Chiến Bẩm lâm vào trầm tư. ...
Vào đêm, chờ đến khi dọn dẹp xong tất cả thì đã là mười giờ.
Lúc bọn họ đi còn mang theo một cái lều, được để ở trên nóc xe, đây là đặc biệt mang đến cho các đồng chí nữ.
Nếu là lúc trước, khi mấy người Quý Trường Tranh đi làm nhiệm vụ thì sẽ không mang theo gì cả, tất cả mọi người đều lấy trời làm chăn, lấy đất là giường.
Đợi đến khi nghỉ ngơi, việc phân chia chỗ ngủ trở thành vấn đề nan giải.
"Như vậy đi, Mỹ Vân, Xuân Lan, còn có Thu Mai, ba người cứ ở trong cái lều này."
"Bọn anh sẽ trông coi ở ngoài."
Tham mưu Chu nói.
Mang theo lều vốn là để cho các đồng chí nữ sử dụng.
Mấy người Thẩm Mỹ Vân nhìn nhau: "Được."
Tất nhiên là mọi người sẽ không từ chối, đợi đến lúc nghỉ ngơi, Thẩm Mỹ Vân liền đi vào trong lều.
Lầu nilon rất dày, vừa có thể che gió che mưa, còn có thể cách ly mọi thứ ở bên ngoài, dưới đáy lều là một lớp cỏ, phía trên là một chiếc chăn dày coi như làm lớp lót.
Tránh để độ ẩm dưới đất làm ướt người.
Thẩm Mỹ Vân sờ vào chiếc chăn, lại chọc chọc cái lêu: "Em chưa từng ở lều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận