[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1724: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Sáu Xuyên Không 5

Chương 1724: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Sáu Xuyên Không 5Chương 1724: Ngày Thứ Một Trăm Chín Mươi Sáu Xuyên Không 5
Thẩm Mỹ Vân đâu biết họ đang nghĩ gì, cô cười nói: 'Hợp tác tốt đẹp."
"Đạo lý này thì tôi vẫn hiểu."
"Nếu các đồng chí đã đến rồi thì đừng vội đi, trước cứ ở trang trại chăn nuôi học tập trước. Đúng lúc mở họp để xem bên tôi ai sẽ qua đấy."
Lương Chiến Bẩm gật đầu: "Được, tất cả ngheo theo Giám đốc Thẩm."
Cứ nghe chuyên gia thì cái gì cũng đúng.
Thẩm Mỹ Vân khá ngạc nhiên khi thấy họ hợp tác như vậy. Quý Trường Thanh từng nói với cô Lương Chiến Bẩm khá là khó bảo, người thì nổi loạn, không thừa nhận thất bại cũng chẳng chịu nghe khuyên răn.
Lương Chiến Bẩm lập tức giải thích: "Cô không phải Quý Trường Thanh."
Anh ta và Quý Trường Thanh là quan hệ đối địch, thế nên hai người họ mới đối đầu với nhau, còn gì thì anh ta đang xin nhờ Thẩm Mỹ Vân mà.
"Vậy cũng được."
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu sư đoàn trưởng Trương đứng giữa sắp xếp: "Trưa nay mọi người cùng nhau tới căn tin ăn trưa, coi như là làm quen ha, buổi chiều bắt đầu học tập." Giờ không còn sớm nữa, cũng gần mười một giờ rồi.
Không cần xem họ như khách.
Cùng nhau đi ăn cơm, sĩ quan hậu cần lại bận rộn nhất. Sư đoàn trưởng Trương lắc đầu: "Không phải lo, chúng ta ăn gì thì họ ăn theo thế."
Tất nhiên Thẩm Mỹ Vân đồng ý.
Vốn không cùng một đội, lúc đó suýt nữa ông ấy bị chuyển sang đội bên cạnh, nhưng không ngờ lại được chuyển đến đây.
Nên tất nhiên là hai chuyện khác nhau rồi.
Tốt hơn hết để dành không gian cho bọn họ. Sĩ quan hậu cần đã nói vậy, tất nhiên mọi người sẽ không phản đối.
Nhóm Lương Chiến Bẩm có bốn người, thêm nhóm của Thẩm Mỹ Vân nữa vừa tròn tám, sư đoàn trưởng Trương là cấp trên, ông ấy không đi cùng, nếu đi lại khiến cả bọn ngại.
"Giờ các đồng chí xuống căn tin lấy đồ ăn, mới nấu xong thôi, hãng còn nóng hổi đấy."
“Tới học tập."
"Lão Lương, sao mọi người ở đây?"
Đều là anh em đồng chí với nhau, nói cũng chả mất gì.
Dọc đường theo sư đoàn trưởng Trương xuống căn tin gặp không ít các binh sĩ khác chào hỏi, nhưng nhìn thấy nhóm Lương Chiến Bẩm cũng khá bất ngờ.
Vừa dứt lời, binh sĩ kia nhất thời đắc ý: "Tôi nói rồi mà, Doanh trại Mạc Hà chúng tôi lợi hại nhất đấy."
Nghĩ đến đây, sắc mặt Lương Chiến Bẩm trở nên ảm đạm, khẽ thở dài, sau đó theo chân sĩ quan hậu cần và những người khác xuống căn tin.
Phân như vậy, cuối cùng mỗi người chẳng được bao nhiêu.
Ba con heo không tính là ít, nhưng họ cũng quên mất, quân số bên họ nhiều gấp đôi bên Quý Trường Thanh.
Nhìn qua là biết họ sống tốt hơn, không như doanh trại của bọn họ. Năm ngoái bọn họ được hai mươi con heo, nhưng phần lớn để giành nuôi dưỡng, chỉ giết ba con ăn Tết.
Thực sự là quá ít ỏi.
Trước kia Lương Chiến Bẩm có thể phản đối lời này, nhưng giờ thì không thể, bởi một đường xuống dưới, anh ta phát hiện các binh sĩ ở doanh trại này tinh thần rất tốt, hơn nữa má cũng không hóp lại.
Hôm nay mới mùng 5 tết, con heo Thẩm Mỹ Vân cung cấp cho căn tin vẫn chưa ăn hết, con heo hôm 30 Tết thì là ngoại lệ. Một con heo ăn được hai hôm, nên trưa nay căn tin cũng coi như là có thịt ăn.
Một nồi lớn thịt heo và bắp cải hầm miến, một nồi lớn da heo xào củ cải, một nồi lớn huyết heo xào dưa cải, một nồi lớn thịt thỏ cay, trong đó có dưa cải và tiết heo là nhiều nhất.
Đang tết nên hầu như ngày nào căn tin cũng mổ heo, cái khác không nói chứ tiết heo là nhiều nhất, nên gần như là món nào cũng có tiết heo.
Thậm chí còn có cả canh gà nấu nấm tùng nhung. Nấm Tùng nhung là lần trước đội thu thập tới núi Thanh hái. Sĩ quan hậu cần bủn xỉn nên khiến cho người ở bếp núc cũng tiết kiệm theo, mỗi bữa chỉ nấu có hai mươi cây, hơn nữa còn cắt thành sợi nhỏ.
Canh gà thì không thể thiếu gà được rồi, hai con gà làm sạch, được chặt nhỏ, ném vào nồi rồi mất hút luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận