[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 897: Ngày Thứ Chín Mươi Bảy Xuyên Không 3

Chương 897: Ngày Thứ Chín Mươi Bảy Xuyên Không 3Chương 897: Ngày Thứ Chín Mươi Bảy Xuyên Không 3
"Anh đi với tôi một chuyến, đi tới đồn cảnh sát rồi nói."
Vừa dứt lời, Lý Câm Tú ở bên cạnh lập tức hoảng sợ: "Tôi có thể làm chứng thật sự là do con trai tôi ngỗ nghịch, anh ấy làm cha nên mới ra tay dạy dỗ."
Vừa dứt lời, cán bộ Ngưu của liên đoàn phụ nữ nhịn không được mà liếc nhìn cô ta một cái: "Cô có phải là người làm mẹ không vậy? Con trai cô bị đánh đến sống chết không rõ, cô còn ở đây nói giúp cho chồng mình à?"
"Đồng chí cảnh sát, tôi nghi ngờ vị đồng chí nữ này là đồng phạm với chồng cô ta, nhất định phải đưa cô ta về đồn thẩm vấn mới được."
Vừa dứt lời, Lý Tú Cầm lập tức hoảng sợ không thôi.
Sao lại bắt cô ta luôn rồi.
"Không phải đâu, đồng chí ơi, tôi không có đánh thằng bé mà."
Tới nông nỗi này rồi, cô ta chỉ toàn tâm biện giải cho bản thân, thậm chí còn không thèm hỏi tình hình con trai mình thế nào rồi?
"Có thể ra tay với con mình đến thế, đúng là súc sinh mài"
Lâm Chung Quốc và Lý Tú Cầm bị người của cục cảnh sát và liên đoàn phụ nữ dắt đi.
"Thường nói hổ dữ không ăn thịt con, không ngờ đôi cẩu nam nữ này lại có thể làm chuyện tàn độc như vậy."
"Là bọn họ sao? Tôi không ngờ Lâm Chung Quốc có thể ra tay tàn nhẫn tới như vậy đó?"
Hai người bọn họ vừa ra tới cửa thì đã bị những người sống ở gần đó vây quanh.
"Đúng vậy, ra vẻ hiền lành nhưng bên trong lại độc ác tột cùng, tôi nhổ vào!"
Chỉ có thể nói, Lâm Vệ Sanh đã hoàn toàn bị phớt lờ ngay trong chính gia đình mình. Cán bộ Ngưu cũng cảm thấy rất tức giận, trực tiếp tát bọn họ hai cái tát: "Nhìn xem đi, mau nhìn xem đi, hai người này chính là người đã đánh đập con mình đến sống chết không rõ đó!
Lâm Chung Quốc và Lý Tú Cầm đã sống ở đây hàng chục năm, sống đàng hàng mấy chục năm, tuyệt đối không nghĩ tới, khi có tuổi rồi thì lại bị những người này sỉ vả.
Hai người đều cảm thấy rất xấu hổ, muốn tránh né nhưng lại chẳng có chỗ nào để trốn cả.
Từng ngụm từng ngụm nước miếng phun lên hai người bọn họ.
Lâm Lan Lan muốn đuổi theo, nhưng nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, lập tức không dám nữa, con bé hoảng loạn ngồi xuống đất, con bé không hiểu rõ tại sao mọi chuyện lại thành thế này rồi?
Ban đầu chỉ có chục người, lập tức biến thành có tới hàng chục người.
Lâm Chung Quốc và Lý Tú Cầm lập tức nổi tiếng, chẳng có nơi nào để trốn né.
Một trận huyên náo!
Anh ba sống chết không rõ, cha mẹ thì bị cảnh sát bắt đi?
Anh ta vừa nhận được tin tức thì lập tức trở về, tâm trạng vẫn rối bời.
Cậu ta nhìn thoáng bốn bê xung quanh: "Lan Lan, sao em lại ngồi dưới đất thế?"
Con trai cả của Lâm gia nghe nói trong nhà có chuyện không may, vội vàng từ bên ngoài trở về thì nhìn thấy em gái mình đang ngồi co quắp trên mặt đất, nước mắt lưng tròng.
Không biết trôi qua bao lâu.
"Cha mẹ đâu? Anh nghe nói trong nhà xảy ra chuyện, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Trong nhà chỉ còn lại một mình con bé thì còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Khi Lâm Lan Lan nhìn thấy anh cả Lâm gia, giống như nhìn thấy được vị cứu tỉnh, con bé lăn người bò tới, sau đó òa khóc thất thanh. "Anh cả ơi, cha mẹ bị cảnh sát bắt đi rồi."
Anh cả Lâm gia lập tức hoảng hốt: "Cái gì?"
Lâm Lan Lan kể lại toàn bộ câu chuyện một cách ngắt quãng, dù sao anh cả Lâm gia cũng là người trưởng thành rồi, anh ta biết rõ những rủi ro liên quan hơn bất kỳ ai khác.
Anh ta lập tức run sợ: "Em nói, thằng ba sống chết không rõ, cảnh sát mới tới bắt người đi?"
Lâm Lan Lan dạ một tiếng.
Anh cả Lâm gia chắp tay bước khi xung quanh một vòng: "Chuyện này có liên quan đến thằng ba, anh phải đi tìm thằng ba một chuyến."
"Thăng ba đang ở đâu?"
Lâm Lan Lan: "Bị Quý. .. Cha của Thẩm Miên Miên ôm đi rồi."
Anh cả Lâm gia kinh ngạc: "Tiểu đoàn trưởng Quý?"
Lâm Lan Lan gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận