[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1146: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Bảy Xuyên Không 7

Chương 1146: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Bảy Xuyên Không 7Chương 1146: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Bảy Xuyên Không 7
Cô nghe thấy tiếng động ở ngoài cửa nên chạy ra mở cửa, kết quả là nhìn thấy phía sau Quý Trường Tranh còn có sĩ quan hậu cần và tham mưu Chu.
Thẩm Mỹ Vân có hơi bất ngờ.
Sĩ quan hậu cần nói: "Bọn tôi tới giúp đỡ, em dâu không phải là không chào đón đấy chứ?"
Anh sĩ quan hậu cần này nói chuyện hay thật.
Thế này thì bảo Thẩm Mỹ Vân phải trả lời thế nào, cô tất nhiên là lắc đầu, cười nói: "Anh và tham mưu Chu tới, nhà bọn tôi thật là vinh hạnh."
Câu này dễ nghe.
Câu nói dễ nghe, ai cũng thích nghe, sĩ quan hậu cần và tham mưu Chu cũng như vậy.
"Cái lò nướng bánh gato này xây như thế nào?"
Thẩm Mỹ Vân kinh ngạc: "Đúng vậy." Cô không ngờ là sĩ quan hậu cần xem lại hiểu.
Cô đưa bản vẽ hoàn thiện ở trong tay ra: "Đại khái trông nó thế này, các anh dựa vào bản vẽ này để dựng là được."
"Cô làm cái lò này, là muốn dùng nhiệt độ trên bức vách bên trong để nướng có đúng không."
Quý Trường Tranh xem như là dân không chuyên, nhưng sĩ quan hậu cần ngày nào cũng giao thiệp với nhà bếp, anh ấy tất nhiên là hiểu nguyên lý này.
Quý Trường Tranh và sĩ quan hậu cần nhận rất xem.
Chứ không phải là nướng trực tiếp trên lửa.
Thẩm Mỹ Vân nghĩ ngợi: "Nói đúng hơn thì đây là lò nướng bánh mì."
"Xếp chai rượu rỗng lên đây làm gì? Sau khi nướng nóng lên rồi liệu có phát nổ không?” Một giờ đồng hồ, liên tục thay đổi ba lần, đế bên dưới của lò nướng bánh mì đã làm xong.
Thẩm Mỹ Vân lấy chai rượu rỗng đã chuẩn bị từ trước ra, xếp ở phía trên, điều này khiến Quý Trường Tranh và hai người kia có chút bất ngờ.
Sĩ quan hậu cần búng tay: "Giao cho bọn tôi."
"Mỹ Vân nhà cậu biết nhiều thật đấy."
Thẩm Mỹ Vân: "Cái này để giữ nhiệt, tránh để thất thoát nhiệt độ."
Cách nói này, Quý Trường Tranh và sĩ quan hậu cần đều chưa từng nghe thấy, cho dù là người đọc nhiều sách như tham mưu Chu cũng như vậy.
Dù sau thì chai thủy tình sau khi làm nóng lên rất dễ nổ.
Tóm lại trong mắt của Quý Trường Tranh thì Thẩm Mỹ Vân rất lợi hại.
Mấy người ở đó cũng không ngốc.
"Trên lớp gạch đỏ lót thêm một lớp bùn vàng." Cô ở bên cạnh chỉ đạo: "Sau khi hoàn thành hết những thứ này thì có thể dùng bùn vàng dựng lên một cái cửa vòm, giống như ở trong bản vẽ."
Nói xong, cô lại lấy tới một hàng gạch đỏ từ tường sân: "Đặt một lớn gạch đỏ lên trên lớp bùn vàng.”
Thẩm Mỹ Vân: "Dùng bùn vàng đắp lên trên, bịt kín những khe hở."
Cô nói rất rõ ràng.
"Sau đó thì sao? Tiếp theo thì làm gì với những cái chai này?"
Vì thế, Quý Trường Tranh và hai người kia rất nhanh đã hiểu, làm dựa vào cách mà Thẩm Mỹ Vân nói.
Sau khi làm xong, Thẩm Mỹ Vân dùng giấy báo, bọc bên ngoài lò nướng bánh mì lại
"Còn nữa sao?"
Thẩm Mỹ Vân ừm một tiếng: "Nặn chỗ bùn vàng này thành hình trụ, rồi dán toàn bộ lên.” Lại là tại vì sao?
Ba người đơ ra không hiểu.
Thẩm Mỹ Vân: "Không biết làm à?"
Cô đích thân làm mẫu, nặn một hình trụ, rồi cứ như vậy dán mặt ngoài của lò nướng bánh mì: "Dán xen kẽ như thế này."
Mặc dù không hiểu, nhưng không so được với sự chuyên nghiệp của Thẩm Mỹ Vân.
Mười phút sau.
Ba người đàn ông tay đầy bùn đất, dán xen kẽ những hình trụ ra bên ngoài lò nướng bánh mì.
Có hơi giống lều bạt Mông Cổ?
Vốn tưởng rằng như thế này là xong rồi, kết quả là nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân lại dùng ngón tay chọc vào mép bên ngoài của lò nướng bánh mì.
Giống như là làm than tổ ong vậy, để lại những cái lỗ.
Cái này lại để làm gì nữa đây?
Mặc dù không hiểu nhưng cứ nghe theo Mỹ Vân là được.
Thế là, mấy người đàn ông lại bắt đầu bận rộn.
Sau khi lò nướng bánh mì đã làm xong.
Thẩm Mỹ Vân ngắm nghía: "Được rồi, tiếp theo đây thì phải trông cậy vào em rồi."
Đợi sau khi lò nướng bánh mì khô, cô liền tháo khuôn cát ra khỏi lòng lò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận