[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 836: Ngày Thứ Chín Mươi Xuyên Không 5

Chương 836: Ngày Thứ Chín Mươi Xuyên Không 5Chương 836: Ngày Thứ Chín Mươi Xuyên Không 5
Làm xong bên này, 3 người mới trở về, lúc trở về cũng rất thoải mái.
Mới vừa về trại thì Tiểu Hầu đã đến đón.
Trước tiên là Triệu Xuân Lan cởi túi lớn trên người xuống.
"Chị dâu, sao rồi?"
Nghe thấy lời này, Hầu Tam ở phía đối diện cũng giương lỗ tai, bắt đầu nghe ngóng.
Hiển nhiên là cậu ta cũng rất tò mò là các chị dâu đã mang gì về, còn mang một cái túi lớn như vậy.
Triệu Xuân Lan và Thẩm Mỹ Vân nhìn nhau, lúc này mới dỡ đồ đạc trên người xuống: 'Đây là trứng gà rừng đấy."
Cẩn thận đưa cho đối phương.
Hầu Tam bị người ta hung dữ thì cũng không tức giận, anh ta chua xót nói: "Các chị dâu đúng là lợi hại, nhưng mà đồng chí nữ chính là đồng chí nữ, cũng chỉ có thể nhặt được trứng gà mà thôi."
Triệu Xuân Lan lườm cậu ta một cái: "Cậu nghĩ rất hay đấy, còn có cỏ kê trứng gà, nếu không thì số trứng gà này đã nát hết."
Hầu Tam bên cạnh thò đầu qua, nếu không phải đã phân chia đất thì anh ta đã muốn trực tiếp chạy lại đây.
Tiểu Hầu gãi gãi đầu: "Nhưng mà cũng không nhẹ."
"Bảo sao cái túi này lại lớn như vậy."
Tiểu Hầu trừng mắt: "Nhìn cái gì mà nhìn? Bên cách anh không có à?"
"Cái gì?" Tiểu Hầu bất ngờ, bàn tay cầm chiếc túi cũng trở nên cẩn thận hơn: "Sao túi lại lớn như vậy, vậy thì trong này phải chứa bao nhiêu trứng gà cho đủ?”
Còn là con gà trống rất mập!
Nghe thấy lời này, Thẩm Thu Mai liền đập con gà rừng vào mặt anh ta: "Đây là cái gì?"
Gà trống!
"Săn bắn đồ vật thì vẫn phải đợi đồng chí nam."
Chuyện này — Hầu Tam gãi gãi đầu: "Chị dâu à, chị nghe tôi nói, tôi không có ý đó."
Con này phải đến sáu, bảy cân đấy nhỉ?
"Mấy người bắt như thế nào?" Tất nhiên là Thẩm Thu Mai sẽ không cho anh ta biết, cô ấy cười lạnh một tiếng: "Không phải xem thường đồng chí nữ chúng tôi sao?"
Tròng mắt của Hầu Tam cũng sắp rơi ra ngoài, một con gà này còn lớn hơn hai con gà mà đội của bọn họ mang về hôm nay.
ebookshop.vn
"Tôi chỉ ghen tị, không có ý gì khác."
Bởi vì mắt thấy trời sắp tối cho nên sẽ phải nấu ăn trong bóng tối.
Hơn hai mươi cân nấm thông cũng không ít, rửa chúng sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Cầm đến dòng suối bên kia rửa sạch.
Quay đầu nhờ Thẩm Mỹ Vân giúp đỡ, Thẩm Mỹ Vân nhặt một nửa số nấm ra đất để nhặt lại.
Ba người phụ nữ đều vô cùng vội vàng.
Thẩm Thu Mai ha ha một tiếng, không để ý tới anh ta.
Cũng may mấy người sĩ quan hậu cần và mọi người cũng quay trở về, trong tay của đa số mọi người đều có đồ.
Có gà rừng, thỏ rừng, thậm chí còn có người khiêng một con hoẳng ngốc trở về, con hoẳng ngốc kia vẫn sống, bị gánh ở trên lưng, vẫn không ngừng vùng vẫy.
Mấy người Thẩm Mỹ Vân nghe thấy thì liền nhìn qua: "Sao nhiều như vậy, bội thu sao."
Nét mặt sĩ quan hậu cần vô cùng vui vẻ: "Thu hoạch được rất nhiều so với trước đây, hôm nay may mắn, còn gặp phải một con hoẳng ngốc hiếu kỳ đi đến, còn không đi."
"Bên này của mọi người có gì?"
Thẩm Mỹ Vân: "Chúng tôi lấy được chút nấm thông, một con gà rừng, còn có không ít trứng gà hoang."
Mỗi một cái tên Thẩm Mỹ Vân báo, ánh mắt của sĩ quan hậu cần liền sáng lên một phần.
Đến cuối cùng nhất, đã là phát quang.
"Mọi người bên này cũng bội thu đấy."
Nói xong, anh ấy còn không quên nhìn Lương Chiến Bẩm đi ở phía sau, hỏi: "Đội trưởng Lương à, không biết hôm nay các người thu được bao nhiêu con mồi rồi?"
Có vẻ như anh ấy cũng không mong đợi đối phương trả lời mà đã bắt đầu liệt kê.
"Chúng tôi có tám con thỏ rừng, ba con gà rừng."
"Không, chỗ này của em còn có một con."
Thẩm Thu Mai nói.
"Đó chính là bốn con gà rừng, còn có một con hoẳng ngốc, à, đúng rồi..., còn có một túi trứng gà cùng nấm thông, mấy người thì sao?"
Lương Chiến Bẩm trả lời câu này như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận