[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2426: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Bảy Xuyên Không 7

Chương 2426: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Bảy Xuyên Không 7Chương 2426: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Bảy Xuyên Không 7
"Cô biết mua vé máy bay này thế nào không?"
Anh ta chỉ biết Hương Giang có sân bay, còn không biết Dương Thành cũng có sân bay.
Thẩm Mỹ Vân biết: "Tìm đơn vị viết giấy chứng nhận là có thể mua vé máy bay."
Chuyện này có chút khó khăn cho nhà họ Minh, hiện tại anh ta ở Đại Lục tương đương như một người mù, thế nhưng đầu năm nay có tiền sẽ dễ làm việc hơn.
Thẩm Mỹ Vân cũng không hỏi kỹ anh ta đi Bắc Kinh làm gì, chỉ cầm chìa khoá nhà, tạm biệt Minh Gia Đống: "Vậy gặp lại sau."
Nhà tới tay, phải sắp xếp bên trong, như vậy mấy chiến hữu Quý Trường Tranh đưa tới mới có một chỗ đặt chân rộng rãi.
Về phần phòng cô thuê lúc trước cũng có thể ở, nhưng suy cho cùng vẫn hơi chật chội một chút, không tiện lắm.
Minh Gia Đống gật đầu.
Tiếp theo, lại thay khóa nhà mới, sau khi xác định người khác sẽ không đi vào, Thẩm Mỹ Vân nhìn trong ngoài nhà một lần, trang hoàng cũng không tệ lắm, thỉnh thoảng mặt tường bởi vì thấm nước sẽ có vết mốc, nhưng lại không ảnh hưởng gì lắm.
Minh Gia Đống khó được cười cười, anh ta thích hai cô nhóc Minh Chiêu Đễ cùng Minh Phán Đễ này là bởi vì trên người các cô ấy có tình thân anh ta đã mất
*
Đưa mắt nhìn Phán Đề theo Bà chủ Thẩm rời đi, anh fa lại là bước lên đường đến Bắc Kinh.
Tuy rằng anh ta không có khả năng trở về, nhưng trong lòng lại rất thoả mãn.
Sau khi Thẩm Mỹ Vân lấy được giấy tờ nhà đất thì trở lại trong cửa hàng, dắt Tiểu Hầu ra ngoài, lại dẫn theo Hồng Vũ cùng đi ra ngoài, đầu tiên là dựng giá giường bên trong, thuê một xe xe kéo đến nhà mới thay toàn bộ giá giường. Minh Phán Đễ làm nhân viên nhỏ, tất nhiên phải theo Thẩm Mỹ Vân rời đi, cô ất còn không quên vẫy tay tạm biệt với Minh Gia Đống: "Chú ba, nếu chú trở về thì đến nhà cháu ăn cơm nhé."
Chờ sắp xếp bên này xong, cô lại ra bãi đất trống nhìn một chút, bởi vì cả nhà họ Minh không ở bên này, cho nên trong đất đều trống không.
Như vậy sẽ thuận tiện hộ tống Trần Ngân Diệp đi làm, cũng thuận tiện bảo vệ tiền.
Chỗ bọn họ ở xem như thông suốt bốn phương tám hướng, ngay cả ngân hàng cũng gần đó.
Hai người một phòng, lần này có mười người sẽ đến, vừa vặn có thể tạm thời sắp xếp vừa kín, về phần Hồng Vũ cùng Cao Đại Sơn, vẫn là ở nơi ở hiện tại.
Căn nhà này đối với bọn họ mà nói, chỉ là giai đoạn quá độ, chờ sau khi mưu sinh có công việc mới, chủ thuê bao ăn bao ở, tất nhiên cũng không cần ở bên này.
Thẩm Mỹ Vân cho Tiểu Hầu một nhiệm vụ, để cho cậu ta đến cửa hàng hạt giống, mua về một ít đủ loại hạt giống, giữ lại cho những chiến hữu kia nhàn rỗi trồng lên.
Như vậy coi như là tạm thời thực hiện được chuyện tự cấp tự túc.
Cũng may Dương Thành một năm bốn mùa như xuân, nơi này có thể trông rau xanh cũng không ít.
Tiểu Hầu từ trước đến nay nghe Thẩm Mỹ Vân nói, tất nhiên cậu ta tăm tắp lam theo.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Vậy em cùng Tiểu Hầu đi đón."
Điện thoại của Quý Trường Tranh cũng gọi tới trong cửa hàng, sau khi Thẩm Mỹ Vân lắp đặt điện thoại cho cửa hàng Y Gia, chuyện đầu tiên chính là thông báo cho ba mẹ cô, ba mẹ chồng, cùng với Quý Trường Tranh một lần.
Chờ sau khi trang hoàng nhà mới thỏa đáng.
Đảm bảo với đống đồ này có thể sinh hoạt thoải mái.
Lúc này Thẩm Mỹ Vân mới trở lại cửa hàng, Quý Trường Tranh đã gọi điện thoại tới: "Mỹ Vân, mười giờ sáng mai bọn họ đến Dương Thành." Chờ mua xong hạt giống xong, lại dựa theo Thẩm Mỹ Vân sắp xếp, đi mua nồi niêu xoong chảo và những đồ dùng hàng ngày, thậm chí ngay cả gạo mì hay lương khô dầu ăn đều cần thuê một xe kéo lại đây.
Sau khi cửa hàng có hai người Trần Ngân Diệp cùng Minh Phán Đễ, cô coi như là có thể rảnh tay, cộng thêm còn có một Hồng Vũ, hỗ trợ nhìn toàn cửa hàng, cô trên cơ bản cũng không cần để tâm đến chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận