[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 563: Ngày Thứ Năm Mươi Chín Xuyên Không 7

Chương 563: Ngày Thứ Năm Mươi Chín Xuyên Không 7Chương 563: Ngày Thứ Năm Mươi Chín Xuyên Không 7
Nhóm sĩ quan hậu cần liếc nhìn nhau: "Không ngờ Quý Trường Tranh lại biến thành người đàn ông tốt rồi nha."
"Người đàn ông chuẩn mực của gia đình."
Bên kia, lúc Quý Trường Tranh xách đồ về nhà, Thẩm Mỹ Vân và Miên Miên vẫn đang ngủ, hoàn toàn không có dấu hiệu thức dậy.
Anh suy nghĩ một lát rồi lại lặng lẽ đóng cửa lại.
Anh đặt chỗ cháo đã lấy vào vại tráng men rồi đặt vào một chậu nước ấm, sau đó bỏ một nửa số bánh bao lên trên nắp vại tráng men rồi đậy kín lại.
Còn mình thì cầm một cái bánh bao và ít dưa muối ra ngoài cửa, lót một mảnh gỗ xuống đất rồi ngồi ăn.
Anh mở hé một khe cửa, vừa ăn bánh bao vừa ngắm một lớn một nhỏ đang ngủ ngon lành trong nhà.
Quý Trường Tranh ăn từng miếng bánh bao, cảm thấy cái bánh bao lúc trước rất khó ăn cũng ngọt hơn một chút.
Quý Trường Tranh: "Có thể nhìn thấy em."
Thẩm Mỹ Vân ngẩn ngơ một lát mới nhớ ra mình đang ở đâu.
Rõ ràng là một người rất anh tuấn nhưng lúc này lại trông khá ngốc nghếch.
Nhận ra chuyện này, Thẩm Mỹ Vân nhẹ nhàng nhấc chăn lên, trèo xuống giường, vừa mở cửa ra đã thấy Quý Trường Tranh đang ngồi ngoài cửa ăn bánh bao.
Cô đã lấy chồng, đã theo chồng đến quân đội và ở trong một ngôi nhà mới.
Thẩm Mỹ Vân chợt sửng sốt: "Quý Trường Tranh, sao anh lại ngồi đây ăn?"
Thẩm Mỹ Vân tỉnh lại lúc gần bảy giờ, cô vô thức nhìn chung quanh một lượt, vì không có rèm che cửa sổ nên ánh ban mai chiếu qua cửa sổ vào phòng, chiếu thẳng vào người Miên Miên, cô bé thoải mái trở mình rồi tiếp tục nằm ngáy o o. Trên người cô có một cái gì đó rất điềm tĩnh và lạnh nhạt.
Làm gì có người như thế chứ!
Quý Trường Tranh mỉm cười, sau đó đứng dậy nhìn chằm chằm Thẩm Mỹ Vân, cô vừa mới ngủ dậy, mái tóc đen nhánh như thác nước xõa bên vai, khuôn mặt hơi hếch lên, xinh đẹp kinh người.
Nghe vậy, Thẩm Mỹ Vân nói không ra lời, giống như bị cái gì đó chạm vào trái tim, cô khẽ nói: "Anh ngốc hả?"
Quý Trường Tranh bật cười, phủi tay rồi chỉ vào đồ ăn trên bàn.
Anh chưa từng gặp ai đẹp hơn Mỹ Vân.
Thẩm Mỹ Vân mỉm cười: "Được rồi, mới sáng sớm đã bôi mật lên miệng rồi, em thấy anh không phải đang ăn bánh bao mà là ăn mật ong mới đúng."
Điều này khiến Quý Trường Tranh cũng dễ dàng bình tĩnh lại: 'Mỹ Vân, em thật xinh đẹp!"
"Em đi rửa mặt rồi ăn cơm đi, sáng nay anh phải đi huấn luyện, chưa chắc trưa nay đã về đâu."
Quý Trường Tranh: "Anh vốn tiết kiệm được hơn hai ngàn, ba mẹ cho thêm ba ngàn cũng là hơn năm ngàn, lần này kết hôn đã chỉ hơn hai ngàn."
"Đây là sổ tiết kiệm trong nhà."
Thế là lặng lẽ đi vào nhà, kéo ngăn kéo ra rồi lấy một món đồ trong đó, sau lại rón rén đi đến bên cạnh Thẩm Mỹ Vân rồi đưa món đồ đó cho cô.
Nói đến đây, anh chợt nhớ ra một chuyện quan trọng.
Thẩm Mỹ Vân nhận lấy sổ tiết kiệm, nhìn vào thì thấy có hơn ba ngàn đồng, không ngờ người này lại là người có tiền nha!
Anh dặn dò tỉ mỉ: "Anh đã nói chuyện với Chu tham mưu rồi, ngày mai mấy người họ sẽ đến nhà ta ăn cơm, xem như là một bữa cơm chuyển nhà. Sáng nay em có thời gian rảnh thì tranh thủ đến hợp tác xã cung ứng mua ít đồ ăn về, nếu không rảnh thì để anh về rồi mua." "Tiền còn lại đều ở đây hết, em giữ đi."
Nghe anh nói kết hôn tốn hơn hai ngàn, trái tim Thẩm Mỹ Vân đang nhỏ máu: "Sao lại tốn nhiều tiền thế?"
Lúc trước chẳng cảm thấy gì nhưng bây giờ biết là số tiền đó đều tiêu cho mình thì lại đau lòng.
Quý Trường Tranh ngạc nhiên nhìn cô: "Mua ba chuyển một vang tốn khoảng bảy, tám trăm, sau đó mua máy chụp ảnh tốn một trăm nữa thế là hết gần một ngàn rồi. Còn có chín trăm chín mươi chín đồng lễ hỏi cho ba mẹ nữa là hết hai ngàn."
"Chút tiền còn lại để tiêu đều là tiền lẻ." Thấy Thẩm Mỹ Vân vẫn còn đang đau lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận