[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 793: Ngày Thứ Tám Mươi Sáu Xuyên Không 1

Chương 793: Ngày Thứ Tám Mươi Sáu Xuyên Không 1Chương 793: Ngày Thứ Tám Mươi Sáu Xuyên Không 1
Một câu hỏi, bà nội Quý cảm thấy mình giống như bò, muốn bò đến gặp Miên Miên!
"Được, bà nội đến, bà nội phải đến"
Thấy Miên Miên là một đứa trẻ nhu thuận dễ thương, bà nội Quý cảm thấy không có gì không vui nữa.
Thấy cảnh này, Thẩm Mỹ Vân lắc đầu, kề tai nói nhỏ với Quý Trường Thanh "Em cảm thấy nếu ba mẹ đến, có thể sẽ chiều Miên Miên tận trời."
Hai vị người già đối với Miên Miên, thật là không có chút nguyên tắc!
Chúc vu các vì sao, không cho ánh trăng cái kia loại.
Quý Trường Thanh "Miên Miên rất thông minh, trong lòng con bé có chừng mực, em cũng đùng quan tâm."
Anh nhỏ giọng nói "Em đật hết tâm tư lên người của anh."
Nhìn thấy người ngồi chồm hổm dưới đất vẽ vòng tròn, thời điểm ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Mỹ Vân nước mắt chảy xuống với vẻ mặt buồn bã.
Người này thật là đủ.
Liền dẫn bọn họ quay về nhà.
Tại cửa lớn quân đội, Quý Trường Thanh dẫn ông nội Quý và bà nội Quý đi đăng kí.
Cả gia đình vội vã đến đón vị 688 nơi thường trú của quân đội, đã là năm giờ chiều.
Chẳng qua là, ngoài ý muốn Quý Trường Thanh và Thẩm Mỹ Vân chưa đến cửa, thì đã có người chờ ở đó-
Thẩm Mỹ Vân "..."
Thẩm Mỹ Vân nhìn thấy sĩ quan hậu cần như vậy, thì cô thở dài: 'Không phải chứ sĩ quan hậu cần, sao anh không đợi ở trong phòng làm việc, mà lại đến trước cửa nhà tôi làm gì?"
Nỗi nhớ nhung bên trong giọng nói kia, không có cách nào giấu được. Thẩm Mỹ Vân: "..."
"Mỹ Vân, cuối cùng cô cũng trở về rồi."
Sĩ quan hậu cần cũng không giận, anh ấy rưng rưng nói: "Trại nuôi heo không thể không có cô."
Có lẽ sẽ có những suy nghĩ kì lạ.
Sĩ quan hậu cần đứng lên, ngồi chồm hổm lâu, nên đầu có hơi choáng váng, anh ấy tiến lên định vỗ xuống tay Thẩm Mỹ Vân, thì lại bị Quý Trường Tranh hất ra.
Nếu không phải khoảng thời gian này, cô vẫn luôn ở chung một chỗ với Quý Trường Tranh, thì người khác nhìn thấy sĩ quan hậu cần như vậy.
Thật sự như vậy.
Vừa nhắc tới heo, thì sắc mặt của Thẩm Mỹ cũng trở nên nghiêm túc hơn, cô quay đầu nhìn vê phía Quý Trường Tranh.
"Mấy ngày trước vẫn khá tốt, hôm qua thì lại không đi ra ngoài, tuy nhiên hình như khả năng đi đứng của nó có vấn đề."
"Cô đến xem là biết ngay, từ lúc cô không ở trại nuôi heo, mỗi ngày Tiểu Trường Bạch đều muốn vượt ngục, chạy như điên ở khắp nơi tìm cô."
Thẩm Mỹ Vân giao hành lý cho Quý Trường Tranh, hỏi: "Sao thế?"
Chuyện này ——
Mấy ngày nay Thẩm Mỹ Vân đi, tim anh ấy đều vỡ vụn.
Quý Trường Tranh hiểu ngay: "Em cứ đi xem trước đi, ở nhà đã có anh, không cần phải lo lắng."
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, quay đầu giải thích với ông Quý và bà Quý: "Ba mẹ, trại nuôi heo bên kia có chút vấn đề, con muốn qua đó xem tình hình một chút, trước tiên hai người ở nhà chơi một lúc nhé."
Đương nhiên ông Quý và bà Quý sẽ không từ chối.
Ngược lại đến lúc này sĩ quan hậu cần mới chú ý tới, ông Quý và bà Quý lại đi theo tới đây, sau khi gật đầu với đối phương, thì trực tiếp rời đi theo Thẩm Mỹ Vân.
Lúc này, không phải là thời điểm để trò chuyện.
Chờ bọn họ vừa đi, bà Quý không nhịn được hỏi: "Trại nuôi heo có quan hệ gì với Mỹ Vân nhà chúng ta?"
Quý Trường Tranh lấy chìa khóa ra mở cửa, sau đó gọi bọn họ đi vào, rồi mới lên tiếng: "Mỹ Vân học đại học là chuyên ngành nông nghiệp, sau khi xuống nông thôn gia nhập đội, thì nuôi heo rất chuyên nghiệp, trước đó cô ấy là cán bộ công xã nuôi heo ở công xã, sau đó được sĩ quan hậu cần đào về nuôi heo ở quân đội."
Nghe được cái này.
Ông Quý không nhịn được nói: "Con bé nuôi heo lợi hại đến mức nào?"
Mà phải khiến cho người của quân đội ra tay đào người.
Quý Trường Tranh nhướng mày: "Cô ấy đã từng phát ngôn một câu rất hoành tráng là, mục tiêu nhỏ đầu tiên của cô ấy là để cho quân đội của chúng con, một tuần ăn một con heo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận