[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2432: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Tám Xuyên Không 4

Chương 2432: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Tám Xuyên Không 4Chương 2432: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Tám Xuyên Không 4
Tiểu Hầu trước kia ngay cả trú đội Cáp Nhĩ Tân cũng không vào được, nhưng hôm nay đi theo bên cạnh chị dâu, coi như là người có thể diện.
Chỉ là, những lời này tất nhiên là anh ta không tiện nói ra bên ngoài.
Anh ta chủ động nói: "Trừ tôi ra, còn có chín người, vị này là Hứa Kiến Quốc, vị này là...
Anh ta lần lượt giới thiệu.
Bọn Cao Dung ở bên cạnh nghe, ông Hứa dẫn đầu nói: "Hứa Kiến Quốc theo tôi, là người nhà tôi.
Ông ấy vừa dứt lời, Hứa Kiến Quốc cũng có chút bất ngờ, ông Hứa chủ động giới thiệu: "Tôi cũng họ Hứa, ngay phía trước có mở xưởng may, nhưng tôi mở xưởng may quần áo nam."
Ông ấy cực kỳ hào phóng nói: "Cái khác không nói, cậu đi theo tôi, về sau tất cả quần áo của cậu, tôi sẽ lo cho cậu."
Ông ấy vừa nói, lúc này đôi mắt Hứa Kiến Quốc sáng ngời, trước kia bọn họ ở trú đội chỉ mặc quần áo bộ đội phát, trước kia còn không cảm thấy có cái gì, chờ sau khi xuất ngũ đi ra, lúc này mới giật mình phát giác hoá ra ăn, mặc, ở, đi lại, tất mọi thứ đều cần dùng tiền.
Ông Hứa cười híp mắt nói: "Tôi lớn tuổi, không giống với thanh niên các cháu."
Hứa Kiến Quốc tất nhiên không có lí do gì mà từ chối, lúc này lập tức gật đầu một cái: "Tôi sẽ lập tức đi theo ngài.
Ông ấy vừa dứt lời, Cao Dung mất hứng: "Ông Hứa, ông gạt người, cháu và Tây Hà còn chưa chọn đâu."
Lúc này ông Hứa vui vẻ hẳn lên, tiếp tục nói: "Vậy cậu giúp tôi chọn thêm một người nữa đi."
Người đi ra từ bộ đội, quang minh lỗi lạc, cũng không có nhiều dã tâm như vậy, cho nên đáp ứng cũng cực kỳ dứt khoát.
Ông ấy lập tức chọn Hứa Kiến Quốc trông có vẻ tốt nhất, còn để cho Hứa Kiến Quốc hỗ trợ tiếp tục chọn người, đây không phải là định cướp hết người tốt của bọn họ đi sao?
Mà sau khi đi theo ông chủ Hứa, không chỉ được bao ăn bao ở, còn bao cả quần áo để mặc, còn có loại chuyện tốt này sao?
"Đôn Tử, lại đây."
Cao Dung lầm bầm một câu: "Chỉ biết cậy già lên mặt."
Ông Hứa nghe được cũng không tức giận, thấy bọn họ không tranh giành, Hứa Kiến Quốc thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng anh ta cũng thông minh, gọi một chiến hữu bình thường tới.
ebookshop.vn
Đây là lời nói thật, ông ấy đã hơn bốn mươi, Cao Dung hơn ba mươi, Lâm Tây Hà mới hai mươi bảy, nhỏ hơn ông ấy một khoảng lớn.
"Được được được." Ông Hứa vui vẻ: "Vậy chỉ có hai người các cậu."
"Triệu Đôn Tử."
Hứa Kiến Quốc giới thiệu.
Anh ta vừa hô, thanh niên tên là Đôn Tử lập tức lững thững đi tới, người cũng như tên, vóc dáng không cao, nhưng bước đi lại cực kỳ ổn định.
"Không biết tiền lương của mọi người là như thế nào?"
Có lời này, Thẩm Mỹ Vân lúc này mới yên tâm, tạm biệt đối phương.
Cô vừa nói, Hứa Kiến Quốc nhất thời trâm mặc, trong lòng không phải không có cảm kích.
Thẩm Mỹ Vân không hỏi đến tiền lương, nhưng cô lại ngăn ông Hứa sắp rời đi: "Ông Hứa, bọn họ đã từng là chiến sĩ bảo vệ quốc gia, hy vọng ông có thể đối xử tử tế với bọn họ." Ông ấy ngay cả tiền lương cũng không hỏi, hiển nhiên cho rằng chuyện tiền lương của hai người bọn họ sẽ chỉ có ông ấy đơn độc làm chủ.
Ông Hứa gật đầu: "Cháu yên tâm, đây đều là anh hùng hạng nhất, đương nhiên tối sẽ không bạc đãi bọn họ. Tiền lương là một chuyện, phúc lợi thường ngày chắc chắn cũng không kém.”
"Đi đi, đi theo tôi."
Lão Hứa lập tức dẫn đi hai người.
Kế tiếp chính là Cao Dung, cô ấy cũng học lão Hứa đùa giỡn một chút: 'Có thể để cho Ngụy Quân giúp tôi chọn hai người khônh?”
Cô ấy nhìn Thẩm Mỹ Vân khi cô ấy nói điều đó.
Thẩm Mỹ Vân: "Ngụy Quân, anh vất vả một chút."
"Không vất vả, đây là việc tôi phải làm." Ngụy Quân gật đầu, gọi hai người: "Chu Mãn Đồn, Lý Quốc Lương, hai người ra khỏi hàng đi."
Anh ta vừa điểm danh, hai người lập tức đứng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận