[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2751: Ngày Thứ Ba Trăm Mười Hai Xuyên Không 3

Chương 2751: Ngày Thứ Ba Trăm Mười Hai Xuyên Không 3Chương 2751: Ngày Thứ Ba Trăm Mười Hai Xuyên Không 3
Cô vừa dứt lời, sắc mặt mẹ Cao thay đổi: "Dì tình nguyện để Dung Dung nhà dì ở giá cả đời, còn hơn gả cho Tào Bưul"
Ở giá ít nhất là một người, thế nào cũng được, không vướng bận gì.
Nhưng gả cho Tào Bưu, có nghĩa là tương lai không lúc nào là không lo lắng hãi hùng, ngay cả đứa bé sinh ra, cũng sẽ bị người ta chê cười.
Tào Bưu còn sống, Dung Dung và đứa nhỏ nơm nớp lo sợ.
Tào Bưu chết, Dung Dung và đứa nhỏ mất chồng mất ba.
Người như vậy, ngay từ đầu đã không phải là một người chồng tốt.
Thấy mẹ Cao kháng cự như vậy, Thẩm Mỹ Vân lập tức biết điểm dừng: "Vậy cháu tiễn dì."
Cô đứng dậy.
Nghe nói như thế, tay Cao Dung cứng đờ, cười khổ một tiếng: "Bà ấy bảo coi khuyên tôi đi xem mắt phải không?"
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu, sau khi đưa mắt nhìn mẹ Cao rời đi, cô thở dài.
Cao Dung có chút kinh ngạc, nhưng vẫn mang theo rau trộn, cùng đến nhà Thẩm Mỹ Vân aen nhậu.
Rất thuận tiện.
Buổi tối sau khi Cao Dung tan ca, Thẩm Mỹ Vân cố ý ở cửa chờ cô: "Đi thôi, đến nhà tôi ăn cơm, hôm nay tôi làm lẩu."
Sau khi vào trong, Thẩm Mỹ Vân lập tức nói: "Hôm nay mẹ cô tới tìm tôi."
Mẹ Cao đứng dậy: "Mỹ Vân, thật sự làm phiền cháu rồi
Thẩm Mỹ Vân nhúng xuống một ít dạ dày vào nồi lẩu, dầu ớt trong nháy mắt cuốn dạ dày đi vào, chừng mười giây cô lập tức vớt lên, gắp vào trong bát Cao Dung.
Đủ ý tứt Cao Dung võ vai cô: "Tôi biết rồi, chỉ có cô là không đồng ý."
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Nhưng tôi không đồng ý."
"Thế nhưng, tôi biết điều đó không có khả năng."
Cao Dung ăn lẩu, cô híp mắt thỏa mãn: "Tôi muốn gả cho Tào Bưu."
Dùng giọng điệu đùa giõn, nói ra lời thật lòng nhất.
"Cô nghĩ như thế nào?"
Cô ấy tỉnh táo muốn chết.
Cao Dung cười cười, nâng ly: "Quên đi quên đi, không nhắc tới đàn ông nữa, nhắc tới đàn ông chỉ tổ sốt ruột. Cô xem tôi xem, năm nay cũng ba mươi sáu rồi, ở cái tuổi này đi xem mắt rồi, tôi còn muốn sinh con sao?"
Ít nhất phấn đấu quên mình vì tình yêu.
Thẩm Mỹ Vân thở dài: "Còn không bằng cô làm bộ não yêu đương đi."
Sau đó, nhiều lần giãy giụa.
Nhưng Cao Dung không phải, cô ấy tỉnh táo biết mình đang làm gì, tỉnh táo và tình yêu đang đánh nhau, đây mới là điều rối rắm nhất.
Chính là bởi vì như vậy, Cao Dung mới có thể thống khổ, cô ấy vừa thích Tào Bưu, vừa biết Tào Bưu không thể cưới cô ấy.
Mấu chốt là người đàn ông xem mắt kia, cô ấy lại không yêu?
Để chịu tội à? Để lỗ tiền à?
Cao Dung một lúc uống hết nửa bình Kiện Lực Bảo: "Tôi cảm thấy vậy, cứ như vậy đi, hiện tại tôi kiếm tiền mở nhà máy bán quần áo cũng rất tốt, có một người bạn tri kỷ, sau này già rồi, già rồi bà đây cũng là bà lão có tiền, tôi cũng không tin, tôi thật sự có thể không kiếm được một miếng cơm ăn."
Thẩm Mỹ Vân biết cô ấy say, cô đáp một tiếng: "Thế nào cũng tốt, chỉ cần cô vui vẻ là được."
Kết hôn có ưu điểm của kết hôn, không kết hôn lại có ưu điểm của không kết hôn. Dù sao kết hôn hay không kết hôn, cuối cùng đều sẽ hối hận.
Đơn giản là một vấn đề lựa chọn.
*
Ở nhà nghỉ ngơi liên tiếp hai ngày, Thẩm Mỹ Vân lập tức lần nữa đi Bằng Thành, dùng biện pháp cũ kiểm tra sổ sách trước, sau khi Đậu Đậu biết chuyện xảy ra ở Dương Thành, bọn họ đều thành thật không chịu được: "Chị Thẩm, tất cả sổ sách đều ở chỗ này, một ngày cũng không thiếu.
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Được. Tôi kiểm tra trước một lần, đúng rồi, Đậu Đậu, sau này tôi sẽ sắp xếp một người tên Hồ Hạ Lan, cô ấy sẽ kiểm tra sổ sách một tuần một lần, đến lúc đó cậu kết nối với cô ấy là được."
Từ khi Bằng Thành xảy ra chuyện trộm tiền báo sổ sách giả, Thẩm Mỹ Vân lập tức bảo Tống Ngọc Thư trở về bồi dưỡng kế toán nhỏ cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận