[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1017: Ngày Thứ Một Trăm Mười Hai Xuyên Không 8

Chương 1017: Ngày Thứ Một Trăm Mười Hai Xuyên Không 8Chương 1017: Ngày Thứ Một Trăm Mười Hai Xuyên Không 8
Quay lại chuyện Miên Miên đi đến trường, học kỳ này cô bé sẽ được lên lớp từ mẫu giáo lên lớp một.
Vì thế giáo viên Hách còn cố ý đến tìm Thẩm Mỹ Vân: "Mẹ của Miên Miên, tôi trước đây có cho Miên Miên làm bài thi sát hạch thì phát hiện ra kiến thức cơ bản của cô bé rất là vững chắc rồi, cho nên tôi muốn định để cho cô bé lên thẳng lớp hai học luôn."
Bởi vì giáo viên Hách thấy rằng dựa vào nền tảng này của Miên Miên, nếu học ở lớp một thì có chút đáng tiếc.
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một lát, không trả lời trực tiếp với giáo viên Hách mà quay đầu lại nhìn về phía Miên Miên: "Con muốn học vượt lớp không?"
Ý của giáo viên Hách chủ yếu muốn là sắp xếp cho cô bé được học nhảy lớp.
Miên Miên suy nghĩ một lúc thì nói: "Nếu con nhảy lớp thì Tiểu Mai Hoa và Tứ Muội có thể học cùng con không ạ?"
Chuyện này ——
Thẩm Mỹ Vân nhìn giáo viên Hách, giáo viên Hách liền lắc đầu một cái: "Cô hiểu kiến thức cơ bản của Tiểu Mai Hoa và Tứ muội như thế nào, các bạn không vững như con, đương nhiên vẫn phải học lớp một như bình thường."
Huống hồ chi vẫn còn bảy năm nữa mới bắt đầu kỳ thi tuyển sinh đại học, vì vậy Miên Miên không có gì phải vội vàng, cô bé nên tận hưởng cuộc sống tuổi thơ của mình.
Miên Miên liên tục từ chối.
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu một cái: "Không được, đứa nhỏ muốn học lớp một thì cứ để nó học lớp một đi ạ."
Giáo viên Hách nhíu mày: "Mẹ của Miên Miên, cô không muốn suy nghĩ lại một chút sao? Dù sao nếu như Miên Miên học lớp hai như vậy thì tương lai của cô bé có thể tốt nghiệp sớm hơn một năm." Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một lát rồi quyết định tôn trọng ý kiến của Miên Miên: "Giáo viên Hách, Miên Miên của chúng tôi năm nay vẫn học lớp một ạ."
"Giáo viên Hách, đây vốn dĩ là cuộc sống trường học mà con bé nên tận hưởng, thân làm mẹ, tôi không nên tước đoạt đi quyền lợi của con bé."
"Vậy thì con cũng không muốn nhảy lớp đâu, bạn của con đều học lớp một hết rồi."
Đây là sức mạnh.
Cô bé có thể học giỏi thì đó là may mắn, dĩ nhiên nếu như trong tương lại cô bé học tập không giỏi thì đối với Miên Miên mà nói cũng chỉ là như vậy mà thôi.
Cứ xem như học tập không tốt thì Thẩm Mỹ Vân vẫn có thể sắp xếp cho cô bé một con đường khác, để cho cuộc sống của cô bé không phải lo nghĩ.
Dĩ nhiên đối với Thẩm Mỹ Vân mà nói, cô cũng có khả năng tạo dựng cuộc sống tốt đẹp cho Miên Miên mà không cần lo lắng về tương lai.
Giáo viên Hách gật đầu một cái.
Sau khi nghe xong những lời này của Thẩm Mỹ Vân, giáo viên Hách liên bất ngờ đến ngây người: "Mẹ của Miên Miên, người ta làm ba mẹ đều hy vọng con của họ có thể thành danh, đều hy vọng con cái thành đạt, sao cô lại —— "
Thẩm Mỹ Vân cười một cái: 'Có phải muốn nói sao tôi lại không như thế đúng không?"
Cũng là năng lực làm ba mẹ.
"Tôi không có yêu cầu Miên Miên cao như thế, tôi chưa từng nghĩ tương lai của con bé có thể trở thành triệu phú hay gì, cũng không muốn sau này con bé có thể thành danh hiển hách, con gái của tôi, tôi chỉ hy vọng con bé —— "
Cô ấy chưa từng gặp phải phụ huynh nào như thế này.
Điều đó là thứ càng khó đạt được hơn cả tiền tài danh vọng.
Vui vẻ là được.
Đời người này có thể sống đến khi nói ra bốn chữ này đã là vô cùng không dễ dàng rồi, thậm chí phải nói là điều kiện vô cùng khắc nghiệt.
Giáo viên Hách hơi ngẩn người: "Cô đúng là một người mẹ kỳ lạ."
Cô cúi đầu nhìn Miên Miên rồi nở một nụ cười: "Vui vẻ là được rồi."
Thẩm Mỹ Vân cười một cái: "Mỗi người một tính cách, đương nhiên không thể yêu cầu tất cả phụ huynh đều có chung một cách nhìn được."
"Được rồi."
Cô vỗ tay đẩy Miên Miên đến bên cạnh giáo viên: "Vậy tôi vê đây, đứa trẻ này xin làm phiền đến cô rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận