[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 890: Ngày Thứ Chín Mươi Sáu Xuyên Không 6

Chương 890: Ngày Thứ Chín Mươi Sáu Xuyên Không 6Chương 890: Ngày Thứ Chín Mươi Sáu Xuyên Không 6
Đại Nhạc rốt cuộc không bao giờ ra ngoài nữa, hầu như cuối tuần nào cũng đều ở trong phòng sách, điều này khiến Triệu Xuân Lan gần như quên mất rằng Đại Nhạc nhà cô cũng từng ra ngoài chạy đi chơi vào mỗi cuối tuần.
Chu Thanh Tùng lời ít mà ý nhiều: "Con đi cùng Miên Miên và Nhị Nhạc."
Lần này, Triệu Xuân Lan đã hiểu, khẽ gật đầu nói: "Vậy thì tốt, ba người các con đi cùng nhau, đi đường chậm một chút."
Chu Thanh Tùng ừ một tiếng ở phía trước dẫn đường, bây giờ cậu bé đã tám tuổi, vóc dáng giống như búp măng đột ngột mọc lên từ mặt đất, dáng vẻ giống như một thiểu niên nhỏ, trong vẻ gầy gò lộ ra mấy phần vững chãi.
Miên Miên còn chưa bao giờ đến nhà họ Lâm, đương nhiên là không biết đường. Vốn dĩ đến gọi Nhị Nhạc chính là để có người dẫn đường.
Bây giờ có Chu Thanh Tùng ở đây, lại đã có sẵn một người dẫn đường.
Chu Thanh Tùng không biết đã đến nhà họ Lâm bao nhiêu lần, thậm chí còn quen thuộc với nhà họ Lâm hơn so với nhà mình.
Cậu ta trực tiếp đi đường tắt đưa hai người đến đó, chặng đường vốn kéo dài hai mươi phút cuối cùng chỉ mất mười phút.
Cậu bé nói với Miên Miên và Nhị Nhạc với giọng điệu cực kỳ bình tĩnh: “Anh đi gõ cửa, các em đợi một lát."
Thậm chí còn hấp dẫn hơn cả phòng sách của cậu bé. .
Điều này khiến Chu Thanh Tùng cảm thấy rất khó hiểu.
Giống như chỉ sau một đêm, cậu đã mất đi hứng thú với nhà họ Lâm, cũng không còn quan tâm đến Lâm Lan Lan giống như lúc trước nữa.
Tuy nhiên, bây giờ lại đột nhiên không còn cảm giác đó nữa.
Vì vậy, khi lại đứng trước cửa nhà họ Lâm lần nữa, trong lòng cậu bé có một loại cảm giác khó tả. Khi lại đến nhà họ Lâm lần nữa, nhìn ngôi nhà uy nghiêm khí phái, cậu bé Chu Thanh Tùng rơi vào trạng thái xuất thần, tự hỏi tại sao trước đây lần nào cậu bé cũng cảm thấy ngôi nhà này có sức hấp dẫn lớn đến thế.
Từ bên ngoài không thể nhìn ra, nhưng đi vào bên trong thì sẽ nhìn thấy.
Không có cách nào.
Bộ đội vì để tiết kiệm tiền, chỉ cân mọi người có thể ở được là được, nhưng nhà họ Lâm rất giàu có, sự giàu có của bọn họ được giấu kín trong tiểu tiết.
Cấu trúc của ngôi nhà của nhà họ Lâm có thể so sánh với ngôi nhà trong khu quân đội, nhưng xét về chỉ tiết thì sử dụng vật liệu tốt hơn nhà trong khu quân đội.
Người mở cửa là Lâm Lan Lan, đúng lúc hôm nay là ngày nghỉ, cô bé cùng Lý Tú Cầm đóng đế giày ở nhà, nghe thấy được động tĩnh ở bên ngoài, cô bé lập tức chạy ra mở cửa.
Nhà họ Lâm đều sẽ có.
Sau khi Chu Thanh Tùng suy nghĩ một lúc, cậu bé đứng trên bậc thềm nhà họ Lâm, gõ cửa.
Tủ lạnh màu xanh lá cây, TV màu đen, radio, còn có quạt điện đều là những thứ không có ở bên ngoài.
Cánh cửa vừa mở ra.
Khi nghe lại từ "anh Thanh Tùng" lần nữa, Chu Thanh Tùng có chút hoảng hốt, không còn hưng phấn giống như trước đó nữa.
Lâm Lan Lan biết đều là bà mẹ chồng độc ác ở kiếp trước của cô bé, Triệu Xuân Lan cản trở.
Phải biết, từ sau lần trước hai bên trở mặt, Chu Thanh Tùng đã rất lâu không đến nhà họ Lâm.
Ngay cả giọng nói cũng trở nên ngọt ngào hơn một chút.
Chu Thanh Tùng nhất định đã lén chạy tới đây. Khi nhìn thấy là Chu Thanh Tùng, Lâm Lan Lan lập tức vui mừng: "Anh Thanh Tùng, anh đến rồi à?"
Ngược lại, trong lòng cảm thấy vô cùng bình tĩnh.
Cậu bé khẽ gật đầu, lập tức quay người: "Anh đến đây không phải để tìm em, là bọn họ đến tìm Lâm Vệ Sinh."
Khi nhìn thấy Miên Miên và Nhị Nhạc ở phía sau Chu Thanh Tùng, không, chính xác hơn là nhìn thấy Miên Miên.
Điều này khiến nụ cười ngọt ngào trên mặt Lâm Lan Lan biến mất từng từng tấc một.
"Tại sao cô ấy lại tới đây?"
Ngay cả giọng nói cũng sắc lạnh, có chút chói tai.
Kể từ khi mọi thứ ở kiếp này phát sinh thay đổi, nhà họ Lâm là nơi cuối cùng mà Lâm Lan Lan Lan muốn bảo vệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận