[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1785: Ngày Thứ Hai Trăm Lẻ Hai Xuyên Không 6

Chương 1785: Ngày Thứ Hai Trăm Lẻ Hai Xuyên Không 6Chương 1785: Ngày Thứ Hai Trăm Lẻ Hai Xuyên Không 6
"Sau khi chuẩn bị xong hãy quan sát tình trạng của heo với gà."
"Vâng thưa chị dâu."
Sau khi dặn dò công việc, Thẩm Mỹ Vân lập tức theo chân thông tín viên đến phòng nghe điện thoại, dựa theo số của đối phương gọi lại."
Sau một hồi chờ đợi, đầu dây bên kia đã được kết nối.
"Chị Mỹ Vân, là em đây, Diêu Chí Anh."
Vừa nghe tên báo đến, Thẩm Mỹ Vân đã biết ngay là ai: "Chí Anh, có chuyện gì vậy?"
Đây là lần đầu tiên Diêu Chí Anh gọi điện thoại cho cô.
Diêu Chí Anh nói: "Chuyện là ngày mai em với anh Lục tổ chức đám cưới, muốn hỏi xem chị có thể đến dự được không?" Sau đó, cô ấy lại bổ sung: "Tất nhiên, nếu chị không có thời gian cũng không sao."
"Đúng vậy, chị Mỹ Vân, chị...
Diêu Chí Anh quả là hèn mọn.
"Ngày mai?" Nhanh vậy sao, mới hai ngày trước, cô vừa mới tách ra với Kim Lục Tử, người đàn ông này còn hỏi ý cô vụ theo đuổi Diêu Chí Anh. Không ngờ mới chưa bao lâu, hai người đã quyết định kết hôn.
Thẩm Mỹ Vân hỏi: "Em với anh Lục sắp kết hôn?"
Đến cả việc từ chối như nào cũng đã nghĩ xong giúp người ta rồi.
Điều này khiến Thẩm Mỹ Vân hoàn toàn không ngờ tới.
"Em chỉ hỏi vậy thôi."
Thẩm Mỹ Vân: "Em kết hôn là chuyện lớn, chị đương nhiên phải đến."
Thẩm Mỹ Vân đáp: "Chị sẽ đến dự." "Thật ư?" Diêu Chí Anh vui mừng hớn hở: "Chị Mỹ Vân, chị đến dự thật ư? Liệu có làm ảnh hưởng đến công việc của chị không?"
Diêu Chí Anh vừa gom hết dũng khí hỏi lại.
Diêu Chí Anh miệng thì nói được thôi, nhưng trong lòng lại nghĩ phải đợi chị Mỹ Vân đến mới khai tiệc!
"Vậy em ở đây chờ chị nha, chị Mỹ Vân, chị mà không đến thì chúng em sẽ không khai tiệc!"
Thẩm Mỹ Vân bật cười: "Không cần, hai người cứ ăn đi, chị sẽ nhanh chóng đến đó mà."
Bất kể là Diêu Chí Anh hay Kim Lục Tử, đều xứng đáng để cô đi một chuyến.
Thẩm Mỹ Vân chính là người đã làm mai Kim Lục Tử cho Diêu Chí Anh, đây cũng là lần thứ hai cô làm mai thành công!
Tuy nhiên, trước khi đi, cần phải sắp xếp mọi việc trong nhà ổn thỏa. Miên Miên mới xin nghỉ học vài ngày trước, Thẩm Mỹ Vân không thể xin nghỉ thêm nữa vì con gái vẫn đang là học sinh. Do đó, lần này về quê, cô không dự định đưa Miên Miên theo.
Nếu đã quyết định đi đại đội Tiền Tiến, Thẩm Mỹ Vân nhanh chóng thu dọn đồ đạc, vừa hay đã một thời gian cô không về thăm cha mẹ với cậu.
Không ngờ hai người họ nhanh như vậy.
Thẩm Mỹ Vân nhịn không được bật cười: "Không ngờ lại như vậy."
Nhân dịp này về thăm luôn.
Cúp máy xong.
Tuy nhiên, việc cô không ở nhà, Miên Miên ở đâu là một vấn đề. Thẩm Mỹ Vân quyết định đợi Miên Miên tan học để trao đổi về chuyện này.
"Dì Chí Anh của con sắp kết hôn, nên mẹ phải về đại đội Tiền Tiến một chuyến..."
Miên Miên gần như theo phản xạ có điều kiện nói: "Con cũng đi!".
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: "Không được. Con đã xin nghỉ học tháng này rồi, nếu nghỉ thêm nữa sẽ theo không kịp chương trình học."
Miên Miên dù sao vẫn đang là học sinh, lại sắp lên lớp sáu.
Thấy mẹ kiên quyết, Miên Miên đành mềm giọng: "Vậy con đi ở nhà Nhị Nhạc."
"Con không muốn qua nhà mợ."
"Sao vậy?"
Thẩm Mỹ Vân thắc mắc. Mỗi lần cô đi vắng, Miên Miên luôn chọn ở nhà Nhị Nhạc thay vì nhà mợ Tống Ngọc Thư.
Miên Miên suy nghĩ một lúc rồi khẽ nói: "Con sợ ánh mắt của mợ mỗi lần nhìn con."
Thẩm Mỹ Vân hiểu ra ngay: "Mợ của con..." Cô thở dài: "Mợ ấy kết hôn nhiều năm mà không có con, nên nhìn đứa trẻ nào cũng có phân nồng nhiệt quá mức."
"Con biết mà."
Miên Miên thở dài: "Nhưng mà áp lực lớn quá, con không muốn đi."
Tống Ngọc Thư kết hôn đã ba năm mà vẫn chưa có con, điều này khiến cho cô ấy càng thêm chấp niệm với trẻ em.
Thẩm Mỹ Vân có thể hiểu, có điều hiểu thì hiểu, cô sẽ không bao giờ ép buộc con gái mình chiều lòng người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận