[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 795: Ngày Thứ Tám Mươi Sáu Xuyên Không 3

Chương 795: Ngày Thứ Tám Mươi Sáu Xuyên Không 3Chương 795: Ngày Thứ Tám Mươi Sáu Xuyên Không 3
Thẩm Mỹ Vân vừa nghe vậy thì nói: " Được rồi, chỉ cần chạy không thoát là được."
Một đường đi đến chuồng heo cuối cùng, quả nhiên ở vị trí tận cùng, đã tìm được Tiểu Trường Bạch.
Tỉnh thần của Tiểu Trường Bạch dường như không phấn chấn giống như lúc trước, mà mà toàn thân nó đang nằm trong ao, một nửa phần thịt cũng ngâm ở bên trong.
Hình như rất không thoải mái.
Đôi mắt đậu đen từ trước đến giờ vốn luôn trong sáng giờ đã mờ đi.
Thấy thế Thẩm Mỹ Vân có chút đau lòng: "Tiểu Trường Bạch?"
Cô đứng ở bên ngoài chuồng heo kêu một tiếng.
Tiểu Trường Bạch khó nhọc ngước mắt lên, tai rủ xuống: "Éc!"
Nghe được cái này, Thẩm Mỹ Vân liền có tính toán, ô lấy trong túi ra một nắm hạt dưa bắt đầu ăn hạt dưa đầu tiên.
Thậm chí, nó còn không đứng lên nổi.
"Anh nói trên đùi của Tiểu Trường Bạch có một cục u dài sao? Là chân trước hay là chân sau?"
Căn bản không thấy được.
Điều này làm cho Thẩm Mỹ Vân cảm thấy hoảng hốt, cô trực tiếp mở cửa chuồng heo ra, muốn đi vào nhìn một chút, nhưng toàn thân Tiểu Trường Bạch đều ngâm trong ao.
Sĩ quan hậu cần: "Chân trước."
Ngay cả âm thanh cũng uể oải.
Kết quả ——
Đôi mắt đậu đen đang cụp xuống của Tiểu Trường Bạch đột nhiên trở nên tràn đầy sinh lực, nó quay đầu lại, bắt chính xác vỏ hạt dưa do Thẩm Mỹ Vân đánh rơi. Dường như nó muốn dùng mũi heo ủn đồ.
Rắc rắc một tiếng.
"Cái này chắc chắn không phải mới bắt đầu từ hôm qua, ít nhất đã ba ngày rồi."
Sắc mặt Thẩm Mỹ Vân đột nhiên tối sâm, bởi vì trong giây phút Tiểu Trường Bạch đứng lên đó, cô đã nhìn thấy cục u ở trên chân của nó.
Rất lớn, còn hơi sưng đỏ.
Quên mất trên đùi có một cục u, vừa đứng lên đi đi lại lại, đã khiến nó đau đến độ kêu gào thống khổ một tiếng, chân cũng lập tức mềm nhữn.
A2"
Bằng không, anh ấy cũng không gấp gáp như vậy.
Nói đến đây, cô đứng lên: "Anh để cho bác sĩ Tần đến đây khám chưa?"
Thẩm Mỹ Vân: " Có thể bên trong nó đang lớn lên, nhưng tôi vẫn chưa tìm ra, tôi đã xem xét vị trí của cục u đó, trong thời gian ngắn sẽ không thành hình như vậy được."
Động tác của nó hết sức khỏe mạnh, hoàn toàn không thể nhìn ra được nó đang bị thương.
Sĩ quan hậu cần: "Bác sĩ Tần vẫn đang nghỉ phép."
Sĩ quan hậu cần bối rối: "Nhưng mà mấy ngày trước chúng tôi còn thấy Tiểu Trường Bạch, vượt ngục đi ra ngoài.
Thẩm Mỹ Vân không có ở đây, lão Tần cũng không ở đây, nếu như Tiểu Trường Bạch thật sự xảy ra chuyện gì, thì anh ấy thật sự muốn cho mình một tát.
Thẩm Mỹ Vân: "Nó bị viêm khớp xương do liên cầu khuẩn."
"Để tôi về nghĩ cách chuẩn bị một ít thuốc, để tiêm cho Tiểu Trường Bạch."
Chuyện này ——
Sĩ quan hậu cần nghe vậy thì hỏi lại: "Là sao cơ?"
"Nói đơn giản thì đây là bệnh nhiễm trùng do vi khuẩn gây ra." Dĩ nhiên, cô cũng chỉ là gà mờ, cho nên chỉ có thể giải thích đại khái như thế.
"Anh ở lại đây canh chừng Tiểu Trường Bạch, tôi trở về lấy thuốc tới, bệnh của Tiểu Trường Bạch không thể kéo dài được."
Nói xong những chuyện này, Thẩm Mỹ Vân còn không quên đưa hạt dưa trong tay mình cho anh ấy: "Anh tách hạt dưa cho Tiểu Trường Bạch đi, nó thích ăn vỏ hạt dưa."
Sĩ quan hậu cần gật đầu một cái, không nhịn được mà hai mắt ngấn lệ: "Mỹ Vân ơi, cô quay về một cái, là như tâm phúc của tôi trở về vậy đó."
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Cô không muốn nói chuyện với sĩ quan hậu cần có nước mắt lưng tròng.
Sau khi ra khỏi trại nuôi heo, cô chạy thẳng tới về nhà. Lúc cô về đến nhà, Quý Trường Tranh đã dọn dẹp xong hết tất cả đồ trong nhà.
Họ đã mang rất nhiều thứ từ Bắc Kinh về, trong đó có hầu hết mọi thứ là đồ ăn thức uống.
Có một ít sẽ mang đến cho chị dâu ở khu nhà dân, đều là người ở chung một chỗ, như vậy sẽ duy trì mối quan hệ qua lại giữa họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận