[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1028: Ngày Thứ Một Trăm Mười Ba Xuyên Không 9

Chương 1028: Ngày Thứ Một Trăm Mười Ba Xuyên Không 9Chương 1028: Ngày Thứ Một Trăm Mười Ba Xuyên Không 9
Chỉ đạo viên Ôn gọi một cách đầy tình cảm, giọng nói giống như bọc thêm mật đường vậy.
Các chị dâu trong nhà lập tức đều cười ồ lên.
"Tiểu Ôn nhìn đến ngây người rồi."
Anh ấy vừa gọi xong liền Triệu Ngọc Lan mặt ửng đỏ như trái táo, cô ấy vội ừ một tiếng: "Lão Ôn."
Một người gọi Tiểu Ôn, một người lại gọi Lão Ôn khiến mọi người đều cười phá lên.
"Được rồi được rồi, chú rễ đón được cô dâu rồi, mau chóng đi ra ngoài thôi."
"Sau khi buổi lễ kết thúc, bữa tiệc sẽ bắt đầu."
Nói xong lời này, tất cả mọi người đều cùng lúc đi ra ngoài.
Hốc mắt Triệu Ngọc Lan đỏ cả lên rồi: "Chị, em và lão Ôn sẽ sống cùng nhau thật hạnh phúc ạ."
Vậy nên dưới sự làm chứng của tham mưu Chu và Triệu Xuân Lam, hai người đã tự tay trao lại Triệu Ngọc Lan cho chỉ đạo viên Ôn.
Chỉ đạo viên Ôn sau khi đón lấy Triệu Ngọc La từ trong tay tham mưu Chu, anh ấy liên nắm lấy tay cô ấy, vẻ mặt đầy chân thành mà nói: "Chị và anh rể yên tâm, em nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt."
Giọng nói tham mưu Chu vững vàng: "Em ấy là em mới của anh, nếu như em đối xử với Ngọc Lan nhà bọn anh không tốt thì anh và chị dâu đều sẽ xử đẹp em đấy!"
"Chỉ đạo viên, Ngọc Lan của nhà bọn chị sau này trao lại cho em nhé."
Khi nói những lời này, anh ấy còn nghiêng đầu ngắm nhìn Triệu Ngọc Lan.
Nói là buổi lễ nhưng thật ra chỉ là một quy trình đơn giản. Khi Triệu Ngọc Lan kết hôn, cô ấy không thông báo cho đôi ba mẹ hút máu ở nhà kia nên đã nhờ chị gái và anh rể làm nhân chứng thay cho ba mẹ cô ấy. Thân làm chị, thâm là chỉ cả, chị cả giống như một người mẹ vậy.
Cô ấy nhất định sẽ phải khiến cuộc sống của mình ra hình ra dạng nhất thì mới không uổng công cô ấy từ nơi xa xôi ngàn dặm, một người một ngựa đi đến bên cạnh chị.
Triệu Xuân Lan mấp máy môi, lời nói đến khóe miệng liền trở nên nghẹn ngào: "Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi."
"Chị yên tâm nhé."
Lời vừa dứt, xung quanh liền trở nên im bặt.
Sau khi phụ huynh bên đàng gái nói xong thì đến đàng trai, ba mẹ của chỉ đạo viên Ôn ở quá xa nên không thể tới được.
Sư đoàn trưởng Trương sẽ xem như là nhân chứng cho chỉ đạo viên Ôn ở đây, nhưng khi nhìn thấy đóa hoa trên tóc cô đâu thì ông ấy liền cảm thấy có hơi quen quen: "Đây không phải là đóa hoa mà hôm qua tôi mời cậu qua để thưởng thức nó sao?"
Nhìn em gái mình sống hạnh phúc thì còn có điều gì có thể hạnh phúc hơn nữa chứ.
Nhưng sắc mặt của chỉ đạo viên Ôn vẫn không thay đổi: "Đúng vậy ạ, là tôi mượn nó đấy ạ."
Sư đoàn trưởng Trương cười mắng: "Đàn ông độc thân như cậu khó khăn lắm mới kết hôn được một lần, muốn tân nương cảm thấy vui vẻ nên đi hái cho cô ấy thì tôi có thể xử phạt thế nào chứ?"
Lời nói này thật sự rất tốt đẹp.
"Hoa mẫu đơn lại nở vào thời tiết như thế này, còn có thể cài lên trên tóc cô dâu thì đúng là cô ấy may mắn rồi!"
Ông ấy không hề tức giận.
Khiến chỉ đạo viên Ôn cũng không khỏi được thở phào nhẹ nhõm, anh ấy gãi gãi đầu: "Lãnh đạo, lúc trộm nó tôi cũng đã chuẩn bị xong tư tưởng sẽ bị xử phạt rồi ạ." Sư đoàn trưởng nâng cao tay lên: "Tên nhóc nhà cậu!"
"Chỉ cần sau này cậu và đồng chí Ngọc Lan sau này sống thật hạnh phúc thì đó chính là lời cảm ơn với tôi rồi. '
Lời này thốt ra không khỏi khiến chỉ đạo viên ôn và Triệu Ngọc Lan liền cúi người với sư đoàn trưởng Trương.
"Cảm ơn lãnh đạo già."
Sau khi sư đòan trưởng Trương chứng hôn sau, vì không muốn ảnh hưởng không tốt đến buổi tiệc nên ông ấy liền lập tức rời đi, ngay cả ăn cũng không ăn.
Thẩm Mỹ Vân khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Cô liền thấp giọng kề tai nói nhỏ với Quý Trường Tranh: "Lãnh đạo của các anh tốt thật đấy!:
Bạn cần đăng nhập để bình luận