[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1217: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 8

Chương 1217: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 8Chương 1217: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 8
Đồng chí Cao cũng bất ngờ, ông ấy đi tới, đánh giá Thẩm Mỹ Vân một lát, chợt nở nụ cười từ thiện "Tôi nghe nói, đầu bếp giỏi đều là tổ truyền, bí quyết và phương pháp nấu ăn càng không thể để cho người ngoài biết"
"Cô gái nhỏ này sao cái gì cũng nói ra ngoài hết vậy?"
Lúc bọn họ ở cửa, cũng nghe được vài câu.
Dù là người không biết nấu cơm, dựa theo cách Thẩm Mỹ Vân mà nấu, hương vị chắc là không thua kém gì.
Sau khi Thẩm Mỹ Vân nghe xong quay đầu lại nhìn một lát, rất nhanh đã đoán ra thân phận của đối phương.
Vị đi đầu kia, hẳn chính là lãnh đạo lớn lần này tới.
Cô cười cười không kiêu ngạo không siểm nịnh: "Tôi không phải đầu bếp, cũng không có bí tịch tổ truyền, chỉ là bình thường thích nấu cơm, nghiên cứu nhiều một chút mà thôi, những thứ này cũng không có gì không thể dạy."
"Nếu ta dạy cho các sư phụ căn tin, có thể cho chiến sĩ của chúng ta ăn thức ăn ngon hơn, đối với tôi mà nói cũng là một chuyện tốt."
Ông ấy đi tới cửa sổ mọi người ăn cơm nhìn một chút.
Nếu không cũng sẽ không dạy nấu nướng trước mặt nhiều người như vậy.
Một chút cũng không xấu hổ.
Quý Trường Tranh cười cười, được vẻ vang chung: "Mỹ Vân nhà tôi vẫn luôn rất tốt."
Lời này, ngược lại khiến đồng chí Cao nghe xong rất vui vẻ, ông ấy dẫn đầu vỗ tay: "Quý Trường Tranh à, cậu thật sự cưới được một người vợ tốt."
Điều này làm cho đồng chí Cao lắc đầu: "Kết hôn rồi quả thật rất khác biệt."
Quả thật cô cũng nghĩ như vậy.
Đồng chí Cao: "Lấy thức ăn ở đây đem qua đó ăn, ăn giống như vậy." Mỗi một người cầm hộp cơm đến lấy cơm, trên mặt đều tràn đầy nụ cười vui sướng.
Hiển nhiên đối với chuyện ăn thịt này, toàn bộ doanh trại đều rất vui mừng.
Một nôi lớn miến thịt heo hầm vừa ra lò, nóng hôi hổi, còn có một nồi củ cải hầm thịt heo thái lát, chậu cuối cùng là miến dưa chua.
"Tôi cũng giống như mọi người, bọn họ ăn cái gì, tôi ăn cái đó."
Lời này vừa nói, sĩ quan hậu cần theo bản năng nói: "Như vậy sao được?"
Đồng chí Cao: "Sao lại không được?"
"Lấy thịt kho tàu và cá trên bàn chúng ta tới đây, chia cho mọi người ăn đi."
"Được rồi, cứ theo vậy mà làm."
Nhiều thêm món miến thịt heo hầm và củ cải hầm thịt, nói là có thịt vậy thôi, trên thực tế thật là mười miếng củ cải mới có một miếng thịt.
Nhân dịp này, đồng chí Cao dạo qua một vòng lớn, phát hiện bâu không khí nơi này quả thật tốt.
Sĩ quan hậu cần thở dài, nhận mệnh đi làm.
Nghĩa là nghe lời đồng chí Cao.
Lúc này mới trở lại bàn của mình, lúc này trên bàn thiếu thịt kho tàu, cá và tai heo.
Sư đoàn trưởng Trương lắc đầu với sĩ quan hậu cần: "Đi đi."
Nhưng đồng chí Cao lại ăn rất vui vẻ.
"Năm đó khi chúng ta đánh trận, có thể ăn củ cải có vị thịt, có thể nhớ nhung hương vị đó suốt tận ba ngày."
Sau khi nhắc lại chuyện này.
Sư đoàn trưởng Trương cũng cảm thán theo' "Cũng phải, năm đó sống khổ lắm, hận không thể ăn cả vỏ cây."
Đồng chí Cao gật đầu: "Cho nên tôi mới dẫn Hàng Vi Quốc đi." "Có điều..." Ông ấy chuyển đề tài: "Vi Quốc bây giờ đến tuổi sắp thăng chức điều đi, không biết Trường Tranh cậu có bằng lòng tới chỗ tôi hay không?"
Vừa nói dứt câu, trong phòng chợt yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người nhìn về phía Quý Trường Tranh.
Quý Trường Tranh cau mày: "Lãnh đạo, câu này của ngài là?"
Đồng chí Cao trừng mắt: "Cậu giả ngu giả dại với tôi đúng không? Hay do tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao?"
"Vậy tôi nói lại một lần, phụ tá Hàng Vi Quốc đi theo bên cạnh tôi..." Ông ấy lôi kéo đối phương giới thiệu: "Hiện tại sắp thăng chức điều đi, bên cạnh tôi còn thiếu người, cậu có muốn tới thay hay không?"
Đây là thăng chức sáng chói loá.
Mọi người ở đây đều biết, đi theo một lãnh đạo tốt, con đường tương lai sẽ dễ đi hơn biết bao nhiêu.
Hàng Vi Quốc mới đi theo đồng chí Cao vài năm.
Bây giờ đã được thăng chức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận