[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 548: Ngày Thứ Năm Mươi Tám Xuyên Không 2

Chương 548: Ngày Thứ Năm Mươi Tám Xuyên Không 2Chương 548: Ngày Thứ Năm Mươi Tám Xuyên Không 2
Cô ấy cũng cắn một miếng, ăn miếng này thỏa mãn tới híp mắt lại: "Chị vợ của doanh trưởng Quý này nấu ngon thật, nếu như cô ấy đi nấu ở nhà ăn thì chúng ta không cần lo đói bụng."
Kỹ năng nấu nướng của sư phụ Hoàng khó nói.
Chủ yếu ông ta nấu đủ ăn là được, không thể đòi hỏi hơn.
Triệu Xuân Lan nghe thế thì cười nói: "Em nghĩ hay quá, doanh trưởng Quý đối xử với vợ như muốn treo trên tròng mắt, anh ta có thể để vợ đi nhà ăn chịu khổ sao?"
Triệu Ngọc Lan thấy không thuyết phục.
"Sĩ quan hậu cần còn cố ý đi tới thuyết phục vợ doanh trưởng Quý nuôi heo mà."
"Có thể so sánh sao?"
"Em đúng là đồ ngốc, Mỹ Vân nuôi heo là nuôi heo nghiên cứu khoa học. Sĩ quan hậu cần đã phê duyệt, trả nhiều tiền mời cô ấy. Sau khi cô ấy nuôi heo nổi tiếng, em có biết bộ đội chúng ta đều làm gì không?"
"Sao lại không tới mức ý?"
Cô ấy hỏi: "Làm gì?"
"Không đến mức đó chứ?"
Cài này...
"Tất cả đều cảm ơn cô ấy, ước gì có thể tôn thờ cô ấy như bồ tát ý chứ."
Triệu Ngọc Lan cảm thấy hoang mang.
Triệu Ngọc Lan cũng chỉ là cô gái vừa mới bước sang tuổi mười chín nên chưa thể nhìn xa được.
"Mỹ Vân là người có ơn lớn với bộ đội."
"Bộ đội chúng ta không có đủ thịt, không có chỉ tiêu cung cấp, đã hai tháng nay không có thịt. Mọi người trong bộ đội đều muốn ăn nhưng mà không có thịt nên Mỹ Vân tới đây giải quyết được vấn đề thịt ăn cho mọi người, em nói ..."
Triệu Xuân Lan không nói nốt thì Triệu Ngọc Lan cũng hiểu.
Triệu Xuân Lan nghĩ em gái nhà mình sau này cũng gả vào bộ đội thì nói từng chuyện cho cô nghe.
"Lại nói, không phải nuôi heo tương lai sáng hơn là đi nấu cơm ở ban bếp núc sao?"
Giải quyết được vấn đề thịt thì không phải là người có công lớn sao?"
"Đúng vậy!"
Thực phẩm là thứ quan trọng đối với con người.
Triệu Ngọc Lan nhớ lại hương vị của trứng và bắp cải: "Em thấy vợ của doanh trưởng Quý nấu ăn rất ngon."
Tham mưu Chu từ bên ngoài trở về, vừa vào nhà thấy bên trong ấm áp, cởi áo khoác trên người, tiện tay vắt lên cái giá ở bên cạnh.
"Chỉ biết ăn thôi!"
Đã nuốt xuống lâu rồi nhưng trong miệng vẫn còn dư vị.
Thật ngonl
"Có ngon không?”
0a
Triệu Xuân Lan giải thích mọi chuyện.
Tham mưu Chu nghe xong thì cười nói: "Ngọc Lan, cái ý nghĩ của em phải đi nói với sĩ quan hậu cần."
"Nếu như sĩ quan hậu cần biết được, chắc chắn anh ấy sẽ lo lắng."
Sĩ quan hậu cần cũng biết tài nghệ bếp núc của Thẩm Mỹ Vân, anh ấy ở nhà họ Trần mấy ngày thường ăn đồ Thẩm Mỹ Vân nấu.
Anh ấy sao có thể không muốn để Thẩm Mỹ Vân đi đến ban bếp núc nấu ăn chứ?
Toàn bộ chiến sĩ đều có lộc ăn. Nhưng không thể, hiển nhiên Thẩm Mỹ Vân nuôi heo còn giỏi hơn nấu ăn, kỹ năng sống này quan trọng hơn.
Sau khi nghe những lời tham mưu Chu giải thích.
Triệu Ngọc Lan sửng sốt: "Người ta nói lần này doanh trưởng Quý thua thiệt lớn, cưới vợ đã có con. Tại sao tôi lại cảm thấy doanh trưởng Quý được lợi lớn? Tôi không nghĩ doanh trưởng Quý xứng với chị dâu Mỹ Vân."
Đây là sự thật.
Chị dâu Mỹ Vân cũng rất lợi hại.
Triệu Xuân Lan nghe được lời không chút kiêng kị nào mà em gái nói, liền giơ tay võ vỗ nàng: "Lời này nhân lúc chưa muộn thì đừng có nói ra ngoài. Chị lại cảm thấy doanh trưởng Quý và Mỹ Vân rất xứng đôi, không có ai là không xứng đáng." cô ấy.'Không xứng đáng với bất cứ ai, không có ai là không xứng với ai cả."
Cũng không có khác biệt quá lớn.
Đang nói những lời này.
Có tiếng gõ cửa ở bên ngoài.
Triệu Xuân Lan tưởng là Mỹ Vân mang Miên Miên tới, nên cô ấy bảo Chu Thanh Tùng mở cửa ra nhìn một chút.
Hay rồi.
Lại là Lâm Chung Quốc và Lý Tú Cầm, hai người này dẫn Lâm Lan Lan đi cùng tới, đêm khuya lại đi đến nhà họ Chu.
Chuyện này thật khiến con người ta khó chịu.
"Chuyện gì, các người đây là đang làm gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận