[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 838: Ngày Thứ Chín Mươi Xuyên Không 7

Chương 838: Ngày Thứ Chín Mươi Xuyên Không 7Chương 838: Ngày Thứ Chín Mươi Xuyên Không 7
Sĩ quan hậu cần càng gật đầu như gà con mổ thóc: "Quyết định như vậy đi."
Thẩm Thu Mai cười lạnh: "Anh không chê lãng phí nữa chứ?"
Sĩ quan hậu cần cười hắc hắc: "Được rồi được rồi, đi dã ngoại gian khổ như vậy, cũng phải tự thưởng cho mình."
Sau khi quay về thì tính tiếp.
Nhìn dáng vẻ xấu xa của anh ấy, Thẩm Mỹ Vân cười một cái: "Có ớt không?"
"Có."
Sĩ quan hậu cần trực tiếp gật đầu: "Tôi có mang đến đây một nắm, nếu trời tối lạnh thì có thể ăn một quả ớt làm ấm người."
Vào ban đêm, nhiệt độ của Thanh Sơn còn thấp hơn cả đồn trú.
Cũng thuận tiện để nấu ăn ở bên ngoài vì nó có nắp đậy.
Thẩm Mỹ Vân thấp giọng nói, sĩ quan hậu cần ừ một tiếng, dẫn cô đến khu bếp tạm thời, lần này sau khi đến đây, anh ấy còn dẫn theo một đồng chí của bếp, chuyên môn là phụ trách nấu cơm.
"Đây là ớt, đây là dầu, đây là muối, trên cơ bản là đều ở trong này."
Cho nên cũng tạm thời giao cho Thẩm Mỹ Vân.
Nhưng mà chắc chắn là đối phương không nấu ngon bằng Thẩm Mỹ Vân.
"Còn có hai cái nồi, một cái là nồi sắt một cái là nồi gang."
"Vậy đưa cho tôi dùng đi, chỉ cần bảy, tám quả là đủ."
Tiểu Hầu thuận thế đi qua: "Tôi đã kiểm tra củi lửa, đây là bếp tạm thời do tôi làm, sợ chị không biết dùng."
Cho dù là gà rừng hay là thỏ thì cũng phải dùng nước nóng.
"Để tôi làm cho chị dâu." Thẩm Mỹ Vân gật gật đầu: "Được rồi, tôi đã biết, mọi người đi xử lý rau và thỏ đi, tôi đi đun nước trước."
Sĩ quan hậu cần và tham mưu Chu thì đang xử lý con thỏ cùng gà rừng.
Thẩm Mỹ Vân gật đầu, trong bếp bên này đã có lửa, tạm thời không cần cô cho nên cô cũng bắt đầu đi dạo.
Hai người Triệu Xuân Lan và Thẩm Thu Mai đang xử lý nấm thông, ở bên cạnh cũng có ba chiến sĩ đang phụ giúp.
Nói xong, lấy ra diêm nhóm lửa đống củi, sau khi nhóm lửa thì nói với Thẩm Mỹ Vân: "Chị dâu, chị đứng xa chút, tránh để tia lửa bắn trúng."
Ba con đấy, cũng không đơn giản, còn phải giữ lại da lông của bọn chúng, đến mùa đông thì cũng có thể làm đôi găng tay để đi, ít nhất... thì sau khi tuần canh, tay cũng không bị đông lạnh.
Cũng đúng.
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút, lấy đèn pin soi vào: "Như vậy cũng không được, trực tiếp cầm tới chỗ suối kia lấy nước rửa đi."
Chỉ có thể nói, cho dù đã rửa sạch bùn ở phần rễ thì xung quanh vẫn toàn là bùn.
Nhưng mà hành dại thì vẫn còn đỡ, số rau dại kia mới là khó rửa, chúng có màu xanh đen giống như mộc nhĩ, mà bên trong mấy khe hở đều là bùn.
Nghe thấy lời này, Triệu Xuân Lan gấp: "Dừng lại, để chị rửa xong nấm thông trước, sau đó thì rửa rau sau, nếu không thì nước sẽ bẩn hết."
Bên kia thì đang xử lý tỏi và hành dại, chúng vừa nhỏ và tối màu, thực sự không dễ xử lý.
20 cân nấm thông đã được rửa sạch, chỉ còn lại mười bảy, mười tám cân, Triệu Xuân Lan lấy một thùng nước đến đó, liên tiếp rửa ba, bốn lượt, nhìn thấy bùn cát phía trên đã sạch hơn không ít thì mới yên tâm.
"Mỹ Vân, đưa cho chị mượn con dao của em, để chị cắt."
"Muốn cắt cái này thành hình gì?" Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút: "Nếu xào trứng gà, vậy thì cứ cắt nấm thông thành phiến mỏng, nhưng mà nếu như hầm canh thì có thể bỏ nguyên cả cây vào."
Có nhiều người, dù có bao nhiêu nấm thì cũng không chê nhiều.
Hơn nữa nói thật, mọi người đều rất thiếu chất béo, một nồi cháo gà nấm thông này, cũng coi như có thể bồi bổ cơ thể.
Nghe Thẩm Mỹ Vân nói như vậy, Triệu Xuân Lan không nhịn được cười: "Quý Trường Tranh cưới em, thực sự là cưới được một bảo bối."
Thẩm Mỹ Vân nhếch môi: "Tham mưu Chu cưới chị, cũng như vậy mà?"
Nếu các đồng chí nữ đã kết hôn lập gia đình, mà chồng đối xử với mình không tệ thì tất nhiên là họ cũng phải cân nhắc cho đối phương.
Đây là bản chất cơ bản nhất của con người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận