[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1241: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bảy Xuyên Không 8

Chương 1241: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bảy Xuyên Không 8Chương 1241: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bảy Xuyên Không 8
Đại nương gật đầu, sau khi đưa mắt nhìn Trần Thu Hà rời đi, lập tức quay sang tám chuyện với người bên cạnh: "Các cô không biết người đó à?"
"Đó là người yêu của bác sĩ Thẩm, cô gái mua một đống đồ đi trước là con gái của họ, con gái của họ rất hiếu thảo."
“Tôi nói các cô nghe..."
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Cô xong rồi.
Trong vòng một ngày, toàn bộ Công xã Thắng Lợi bay đầy truyền thuyết về Thẩm Mỹ Vân cô.
Chờ Trân Thu Hà tới, cô không nhịn được nói: "Mẹ, sao cái gì mẹ cũng nói với họ vậy?"
Trước kia mẹ cô không như vậy.
Nhưng Trần Thu Hà không thể nói mấy lời này ra.
"Hồi mẹ còn làm giáo viên ở Bắc Kinh, do quá khiêm tốn mới bị người ta trèo lên đầu ngồi."
Người có tên, cây có bóng, lúc cần tỏa sáng thì phải tỏa sáng rực rỡ.
Con gái của Trần Thu Hà là tốt nhất, độc nhất vô nhị.
Con gái của bà ấy rất ngoan, bà sẽ kể cho cả thế giới biết.
Nói thật, nếu lúc trước bà ấy làm như vậy, cả nhà họ có lẽ sẽ không rơi vào tình cảnh này.
Trần Thu Hà nhận lấy bột mì và gạo, khoảng hai mươi cân, còn hơi đầm tay, bà ấy nói với vẻ đương nhiên: "Tại sao không được nói? Con hiếu thảo, mẹ kể lại một cách đường hoàng thôi chứ gì đâu."
Kỳ thật cô không biết, chuyện này rốt cuộc là tốt hay xấu. Trên đường về, cô nghĩ thâm ba mẹ đã thay đổi rất nhiều từ khi tới Mạc Hà.
Chỉ là, ba Thẩm Hoài Sơn trở nên bao dung hơn, còn mẹ lại ngồi lê đôi mách và khoe khoang.
Thẩm Mỹ Vân nghe xong, ngược lại không lên tiếng.
Nhét thêm ba bao gạo mì vào tủ, mỗi bao mười cân, cắt bỏ hạn sử dụng ném vào bếp lò để nó hóa thành tro tàn.
Cùng lúc đó.
Lấy thêm năm cân kẹo sữa trong Bào Bào của Miên Miên ra đổ vào.
Sau khi xách đồ về nhà, Thẩm Mỹ Vân bắt tay vào sửa sang lại, bỏ hết kẹo vào lọ rồi cất vào tủ.
Còn thịt heo.
Sực nhớ anh cả ở bên ngoài, bà ấy vô thức che miệng, mắt trợn to.
Trân Thu Hà: "... !!"
Trần Thu Hà nhìn một con heo đột nhiên xuất hiện trên thớt.
Lúc con heo vừa xuất hiện, cô gọi ngay Trần Thu Hà vào.
Trân Thu Hà suýt kêu lên!
Nhân lúc Trần Hà Đường đi chẻ củi, cô bảo Miên Miên lấy một con heo trong Bào Bào ra.
Phản ứng đầu tiên không phải hỏi đông hỏi tây mà là đi đóng cửa phòng bếp lại, tiện tay khóa chốt luôn.
Trần Thu Hà mới có cảm giác an toàn, bước nhanh tới trước mặt Thẩm Mỹ Vân, nhỏ giọng hỏi: "Cái này từ đâu tới?"
Năm nay thịt heo bị thắt chặt, cả đại đội Tiền Tiến chỉ mới giết một con heo thôi.
Mỗi nhà mỗi hộ chỉ được chia hai lạng.
Thẩm Mỹ Vân ho nhẹ: "Mẹ, mẹ đừng quan tâm từ đâu tới, dù sao mẹ biết là được, đừng để lộ chuyện nhà mình có thịt heo."
"Giấu cả Quý Trường Tranh."
Trong Bào Bào của Miên Miên có một trăm con heo.
Giờ mới ăn được nhiêu con?
Tính cả thịt heo chia nhỏ ra cho người nhà thì cũng mới ăn một con rưỡi thôi.
Trong Bào Bào còn chín mươi bảy con heo rưỡi.
Cô sở dĩ nhất định phải vội về trước là vì Tết cô không về được, vừa khéo Quý Trường Tranh cũng không về.
Đúng lúc, tiện cho cô lấy hàng trong Bào Bào ra.
Thiên thời địa lợi nhân hòa, Thẩm Mỹ Vân không lấy con heo kia ra thì tiếc lắm.
Trần Thu Hà nghe vậy nhíu mày, trên khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ không đồng ý: "Con định gạt cả Quý Trường Tranh à?"
Thẩm Mỹ Vân nhướng mày: "Đương nhiên rồi, nếu không con phải thành thật với anh ấy về sự tồn tại của Bào Bào." Cô ghé sát vào Trần Thu Hà, nhìn vào mắt bà ấy, hỏi: "Mẹ, mẹ nói xem chúng ta có thể tin tưởng đàn ông không?”
Trần Thu Hà nên trả lời thế nào mới phải đây?
Bà ấy và Thẩm Hoài Sơn kết hôn cả đời, cũng ân ái cả đời, nhưng bà ấy vẫn có bí mật nhỏ của mình.
Giữa hai vợ chồng, hoặc là giữa nam nữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận