[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2642: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Ba Xuyên Không 1

Chương 2642: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Ba Xuyên Không 1Chương 2642: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Ba Xuyên Không 1
Vì vậy, tộc trưởng già thở dài: "Tôi có thể hỏi bà chủ Thẩm, cháu mua những mẫu đất này để làm gì không?"
Thẩm Mỹ Vân: "Nuôi heo."
Đúng là không sai.
Tộc trưởng già đi tới đi lui, trầm ngâm một lát: "Vậy ghi chú rõ trên hiệp nghị, bà chủ Thẩm mua đất làm -"
Cái từ kia, lúc trước cháu trai đã đề cập với ông ấy, ông ấy ngược lại nghĩ không ra.
Thẩm Mỹ Vân nói thêm: "Mở trang trại chăn nuôi."
"Đúng đúng đúng, mở trại chăn nuôi, thuộc về thương mại, hẳn là được rồi?"
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Trước hết cứ ghi chú như vậy đi, nếu như đến lúc đó có vấn đề gì hãng nói, thế nhưng, cháu nói trước, mua bán giao dịch một khi xác định, là không tồn tại tình huống đổi ý."
Hai mẫu của người kia.
Lần này thì tốt rồi, những thôn dân thôn trang này sợ Thẩm Mỹ Vân hối hận, Thẩm Mỹ Vân lại sợ bọn họ hối hận.
Tiếp theo chính là mua đất.
Sau khi có giấy cam đoan này, hai bên lúc này mới yên tâm đi.
Song phương lập tức viết xuống một cái giấy cam đoan, cam đoan mua bán một khi đạt thành, mặc kệ như thế nào cũng sẽ không đổi ý.
Một mẫu của người này.
"Được!"
Đến cuối cùng, cả một buổi chiều, Thẩm Mỹ Vân tổng cộng mua mười bảy mẫu đất, cũng sắp mua hơn phân nửa đất của Lý Trang.
Vì thế, tộc trưởng già còn khuyên lại khuyên, đối phương lại cảm thấy tộc trưởng già ghen tị ông ta phát tài.
Tộc trưởng già tức giận phất tay áo mà đi, thật sự là làm ơn mắc oán.
Nhiều nhất một người bán sáu mẫu đất, tương đương với việc bán sạch đất trưởng bối truyền lại, đây là một chút cũng không để lại.
Sau khi làm xong những thủ tục này, dưới sự dẫn dắt của tộc trưởng già, Thẩm Mỹ Vân đi xem những nơi cô mua, trên cơ bản là thành từng mẫu từng mẫu.
Tổng cộng trả hai vạn bảy.
Tiền hàng trao tay.
Phải biết rằng đất ở Lý Trang tổng cộng cũng không nhiều lắm.
Những hộ nông dân bán đất cho cô cũng vậy, những mảnh đất kia chia đều cho cô. Những hộ nông dân này cũng khôn khéo, đều chỉ bán đất mỏng, trên cơ bản coi như là tự mình trồng, cũng rất khó ra lương thực, coi như là trồng rau cũng không tính là tốt.
Sau khi xem xong những nơi này.
Đây là để tiện quản lý, hơn nữa còn phải bảo đảm vệ sinh.
Ngoài ra, một mình xây dựng nhà xưởng giết lợn, giết gà, giết thỏ.
Thẩm Mỹ Vân ngược lại không so đo những thứ này, cô mua những thứ này vốn không phải dự định trông, mà là dự định xây một trại chăn nuôi cộng thêm lò mổ, làm trạm trung chuyển.
Thậm chí, khi quy hoạch nơi này, Thẩm Mỹ Vân trong đầu đã có một hình thức ban đầu, nơi này tương lai coi như lò mổ.
Được rồi.
Hướng Hồng Anh đi theo Thẩm Mỹ Vân, cô ấy nhịn không được trêu ghẹo nói: "Sau này Mỹ Vân nhà chúng ta chính là bà chủ nhà đất rồi."
Hơn mười mẫu đất, thật sự là không ít.
Dường như liếc mắt một cái nhìn không thấy điểm cuối.
Thẩm Mỹ Vân: "Đây là giấc mộng của em." Giấc mộng của em là làm bà chủ nhà đất, thế nhưng hiện tại dường như không thực tế, có thể đến thập niên 90, mới có thể chậm rãi thực hiện.
Quý Trường Tranh bên cạnh nghe nói như thế, anh cười cười, không lên tiếng.
Rất nhiều lúc, anh đều trầm mặc, không nói gì đứng ở phía sau Thẩm Mỹ Vân ủng hộ cô.
Chờ quyết định xong việc mua đất.
Sau khi trở về, Thẩm Mỹ Vân lập tức bắt tay vào đi tìm đội thi công, hai đội thi công cùng nhau bận rộn.
Nhà xưởng và lò mổ, đồng thời xây dựng.
Hơn nữa nhà xưởng và lò mổ có sự khác biệt rất rõ ràng, vệ sinh lò mổ phải tỉnh tế cẩn thận hơn một chút, thậm chí ở rất nhiều nơi, đều được lát gạch men sứ.
Chỉ vì có vẻ vệ sinh hơn một chút.
Chờ sau khi xây xong toàn bộ nhà xưởng và lò mổ, bên này đến cuối tháng ba, thời điểm xuân về hoa nở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận