[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2659: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Lăm Xuyên Không 1

Chương 2659: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Lăm Xuyên Không 1Chương 2659: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Lăm Xuyên Không 1
Hiện tại Dương Thành cùng Bằng Thành ở trong mắt đại đa số người Bắc Kinh, cũng không phải là rất xa xôi sao? Người Bắc Kinh còn có một loại ảo giác tài trí hơn người, thế cho nên bọn họ đối với người nơi khác rất nhiều lúc, tôn tại một loại tồn tại chướng mắt.
Điều này rất rõ ràng.
Tiểu Chu là bởi vì vừa mới nhậm chức, lại bởi vì cô gái độc thân chưa kết hôn dễ nói chuyện, lúc này mới tới.
Thẩm Mỹ Vân hiểu, không nói gì, im lặng chờ đợi.
Một lát sau, Tiểu Chu tới, vẻ mặt khó xử: "Tôi đã hỏi lãnh đạo, anh ấy nói chỗ chúng tôi giảm giá chín mươi phần trăm đã quá phận rồi, đây đã là rất ưu đãi rồi."
Dứt lời, cô đã chuẩn bị tinh thân để bị gây khó dễ.
Nào ngờ Thẩm Mỹ Vân lại nhẹ nhàng lật bài: 'Không có thì thôi."
Đều là người làm công không cần phải làm khó thiếu nữ người ta.
Tiểu Chu: "Vẫn luôn có."
Cái này...
Thẩm Mỹ Vân cười híp mắt, thái độ của cô rất tốt, Tiểu Chu đỏ mặt: "Không cần không cần, đây là việc tôi nên làm."
Vậy cảm ơn, lát nữa mời cô ăn cơm."
Tiểu Chu suy nghĩ một chút: "Tôi có thể làm như vậy." Không nói cho cấp trên là được, đây là không gian thao tác của nhân viên bán hàng bên dưới bọn họ.
Cô âyd lấy ra một máy tính tay lớn, chứng kiến cái máy tính này, Thẩm Mỹ Vân còn sửng sốt: "Các coi nơi này có máy tính?"
"Vậy cô giúp chúng tôi tính giá đi. Đúng rồi, nếu tính căn hộ của Cao Dung cùng chúng tôi thì cô ấy có thể được giảm giá chín mươi phần không sao?" "Tôi có thể bỏ tiền."
Đây là một thứ tốt.
"Có thể mua giúp tôi hai cái không?" Cô cũng cần gấp máy tính, nhưng không thấy bán trên thị trường?
Tào Mai: "Chúng tôi từ năm bảy chín lập tức bắt đầu đưa vào máy tính, thay thế bàn tính." Bàn tính thật sự là quá chậm.
Thẩm Mỹ Vân: "Cảm ơn chị Tào."
Cô ấy là chủ nhiệm, quyền lấy mấy cái máy tính vẫn phải có.
Thẩm Mỹ Vân qua tay cô ấy mua nhiều nhà như vậy, chính cô ấy cũng có trích phần trăm.
Tào Mai: "Cái này không khó, cô chờ tôi trở về, từ đơn vị gửi cho cô hai cái, đơn vị chúng tôi có vì đồng nghiệp đi Đức công tác nên mang về một thùng."
Có máy tính, tính toán lập tức thuận tiện hơn.
Cao Dung ừ một tiếng: "Bây giờ lấy."
Tiểu Chu bấm máy tính: "Chiết khấu của cô ấy là mười tám ngàn tám trăm tệ."
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Tính riêng Cao Dung là bao nhiêu?"
"Bốn phòng tổng cộng có giá bốn mươi sáu vạn hai ngàn, giảm giá xong là bốn mươi lăm vạn năm ngàn tám."
Thẩm Mỹ Vân và Cao Dung trao đổi ánh mắt: "Chúng ta đi lấy tiền?"
Tính toán một trận.
"Miên Miên, con và bà ngoại ở đây chờ bọn mẹ, được không?”
Miên Miên biết Thẩm Mỹ Vân đi làm việc chính, cô bé gật đầu: "Vậy mẹ vê nhanh lên"
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, đi theo Cao Dung ra ngoài, Cao Dung lái xe đến ngân hàng, hai người đều tự rút tiền. Bởi vì số tiền quá lớn, thế cho nên ngay cả quản lý ngân hàng cũng bị kinh động.
"Đồng chí Thẩm, đồng chí Cao, các cô đây là?"
Hai người là người làm ăn gần đó, thường xuyên gửi tiền đến chỗ bọn họ, đi đi lại lại song phương cũng quen thuộc.
Thẩm Mỹ Vân cũng không gạt: "Chúng tôi mua nhà. Đúng rồi, quản lý Lý, chúng ta bên này có thể làm thủ tục vay tiền mua nhà không?"
Quản lý Lý bối rối: "Đây là cái gì?"
Nhìn thấy biểu tình của quản lý Lý, Thẩm Mỹ Vân lập tức biết bây giờ vẫn chưa có, trong lòng có chút tiếc hận, thế nhưng cô cũng hiểu được, không có chuyện nào có thể hoàn mỹ.
Hôm nay có thể bán cho cô sáu trăm khối một mét vuông, mua được căn hộ tốt nhất ở đoạn đường vô cùng tốt ở Dương Thành đã là chuyện cực kỳ không dễ dàng.
Sau này đến năm một nghìn chín trăm ba mươi năm, cũng có thể tăng gấp mười lần, làm người cũng không thể quá tham lam.
"Không có việc gì, tôi hỏi một chút, giúp chúng tôi làm thủ tục rút tiền."
Quản lý Lý gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận