[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 755: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 2

Chương 755: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 2Chương 755: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 2
Kết quả vừa quay đầu đã nhìn thấy Quý Trường Tranh dắt một vị đồng chí nữ xinh đẹp khó có từ nào diễn tả được đi đến.
Khi nhìn đến gương mặt của đồng chí nữ.
Mẹ Hứa như bị sét đánh, như có năm tia sét đánh vào đầu bà ta: "Thẩm Mỹ Vân?"
"Sao cô lại ở cùng một chỗ với Quý Trường Tranh!?"
Tại sao họ lại nắm tay nhau và đến đây cùng nhau?
Không thể nào! Bọn họ đến với nhau sao? Thẩm Mỹ Vân là ai đương nhiên bà ta biết rất rõ.
Có thể nói, nếu không phải do cái chuyện rắc rối của Thẩm Mỹ Vân, đứa con trai mà bà ta vô cùng kiêu ngạo, sẽ không thể bị giam vào tù.
Mà thanh danh của nhà họ Hứa hôm nay cũng không trở nên nát bét như vậy.
Còn nắm tay với Quý Trường TranhI?
Dù sao, cô cũng đã về nông thôn, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời làm việc đồng áng ở tỉnh Hắc.
Nhưng mà, cho dù mẹ Hứa suy nghĩ rất nhiều loại khả năng, nhưng không nghĩ tới khả năng Thẩm Mỹ Vân hào quang rực rỡ lần nữa xuất hiện ở thành phố Bắc Kinh.
Chỉ có như vậy, mới có thể an ủi được sự không thoải mái trong long bà ta.
Thậm chí ở trong đầu mẹ Hứa đã vô số lần tưởng tượng ra rất nhiều kết quả thê thảm dành cho Thẩm Mỹ Vân.
Lại còn xuất hiện ở nhà họ Quý.
Những ngày qua bị mọi người la mắng, đánh đập, mẹ Hứa luôn tự an ủi mình rằng con trai bà ta đã bị bắt, danh tiếng của nhà họ Hứa trở nên kém hơn, nhưng mà cuộc sống của đầu sỏ Thẩm Mỹ Vân cũng không tốt hơn bọn họ được.
Mẹ Hứa lui vê sau một bước theo bản năng, bước chân hơi loạng choạng, bà ta vô cùng khiếp sợ.
Thẩm Mỹ Vân bị mẹ Hứa chỉ đích danh, trên khuôn mặt trắng nõn như sứ hiện lên một tia lạnh lùng, giọng nói khinh thường và châm biếm: "Sao thế? Phu nhân Hứa là quý nhân nhiều chuyện nên quên sao? Không nhận ra tôi là ai à? Tôi chính là người vợ ở nơi tỉnh lẻ quê mùa của Quý Trường Tranh trong miệng bà đó!"
Khi những lời này phát ra từ miệng Thẩm Mỹ Vân.
Đây là cái chuyện ma quỷ gì vậy?
Mà Thẩm Mỹ Vân còn rất xấu tính, còn cố ý ngay trước mặt mẹ Hứa, nắm tay Quý Trường Tranh lắc lắc, giọng nói nhẹ nhàng, mềm mại, ngọt ngào nói: "Sao mà không được chứ? Có phải không Quý Trường Tranh?"
Bà ta tuyệt đối không thể chấp nhận được việc Thẩm Mỹ Vân gả cho Quý Trường Tranh.
Quý Trường Tranh là ai? Đó là một miếng bánh ngon trong mắt của rất nhiều người, mà mắt lại cao hơn đầu, người như vậy sao có thể cưới Thẩm Mỹ Vân?
"Không thể nào!"
Quý Trường Tranh sao mà không hiểu Thẩm Mỹ Vân đang cố tình làm chuyện xấu.
Chuyện này làm sao mẹ Hứa có thể chấp nhận được!?
Hành động này của Quý Trường Tranh sao mà bà ta không hiểu được, Quý Trường Tranh cưới vợ, mà vợ của anh lại là Thẩm Mỹ Vân.
Mẹ Hứa thấy vật thì huyết áp tăng cai, sắc mặt cũng trở nên xanh mét.
Hai cái miệng nhỏ một xướng một họa, ân ân ái ái, rất biết cách trêu chọc người khác.
Đó là người mà con trai bà ta đã nghĩ tới từ lâu nhưng lại bị đối phương gạt bỏ, đối phương thậm chí còn đích thân đưa con trai bà ta vào tù.
Anh rất thích cảm giác vợ anh ở trước mặt mọi người thừa nhận mối quan hệ của hai người, anh cúi đầu nhéo mũi cô một cái, cưng chìu nói: "Đúng vậy, vợ." Bà ta gần như phát điên, điên cuồng phủ nhận: "Cô không phải là Thẩm Mỹ Vân, cô không thể nào là Thẩm Mỹ Vân được, Thẩm Mỹ Vân thật sự không phải đang làm ruộng ở vùng nông thôn tỉnh Hắc hay sao?"
Nghe nói như vậy.
Nụ cười trên mặt Thẩm Mỹ Vân bỗng nhiên biến mất, cô ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ sắc bén khó tả, lời nói như những mũi tên băng tuyết bắn ra ngoài.
"Xem ra bệnh mù của bà khá nặng đấy."
Hành động khinh thường này đối với mẹ Hứa giống như đang sỉ nhục bà ta vậy, lúc này bà ta tức giận mà gào to, đầu óc trống rỗng, nói toàn những lời bừa bãi: "Thẩm Mỹ Vân, cô dám vi phạm quy định mà trở về Bắc Kinh, tôi phải đi báo cáo côi"
Bạn cần đăng nhập để bình luận