[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2142: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Lăm Xuyên Không 2

Chương 2142: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Lăm Xuyên Không 2Chương 2142: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Lăm Xuyên Không 2
Vào thời điểm nóng nhất của mùa hè, cũng là mùa thu hoạch đậu phộng, một thước bắp chiếm nhiều diện tích đến mức không thể nhấc chân khi bước vào.
Thật sự quá nhiều.
Đến nỗi cả nhà đến trưa cũng không nghỉ ngơi mà đều ngồi xé bắp ra.
Thẩm Mỹ Vân không có chỗ đặt chân, liền ở ngoài cửa gọi: 'Lão bí thư chi bộ chỉ bộ."
Lão bí thư chi bộ chi bộ đáp lại, gọi A Hổ: "Mấy đứa đi dọn đường cho dì Thẩm, để dì Thẩm có đường vào nhà."
A Hổ 'dạ' một tiếng, cậu ấy chạy tới và dùng hai tay hai chân, chẳng mấy chốc một con đường nhỏ đã được dọn sạch.
"Dì Thẩm, dì từ đây vào đi."
Thẩm Mỹ Vân 'ừ' một tiềng, kiếng chân lên, cố gắng không giãm phải bắp hoặc làm nát chúng.
Trước kia lúc xây dựng, cô cũng không nghĩ tới việc này, cho nên mới bỏ sót điểm này.
Thoạt nhìn, cô trông giống như một cư dân thành phố nghiêm túc, nhưng cô không có phản ứng gì với mùa màng thu hoạch ở nông thôn.
Bàn tay của ông ấy đã trải qua thăng trầm, đầy vết đen sạm, không phải không thể rửa sạch, nhưng làm việc quanh năm từ đầu năm đến cuối năm, đôi tay của ông lão cơ bản không bao giờ được nghỉ ngơi.
Lão bí thư chi bộ chi bộ dừng lại động tác, nói: “Cô nói đi."
Thẩm Mỹ Vân nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm: "Lão bí thư chi bộ, tôi có việc chính sự cần ông giúp."
Thẩm Mỹ Vân nói: "Là như thế này, tôi thấy trong phòng trực của trang trại chăn nuôi không có giường lò, nhờ ông tìm chuyên gia chế tạo giường lò ở đại đội chúng tôi giúp làm giường lò để sử dụng vào mùa đông."
Nhìn thấy bộ dáng thận trọng của cô, Lão bí thư chi bộ chi bộvà bà cụ Hồ ở bên cạnh cười nhạo cô: "Thanh niên trí thức Thẩm, cô cứ tự tin và bạo dạn giẫm lên, nó sẽ không bị gãy đâu. Mà dù có gãy thì chúng tôi cũng chỉ cần nấu nó lên là được."
A Hổ nhíu mày, nhỏ giọng nói : "Ông nội, cháu không dám."
Thẩm Mỹ Vân: "Không cần gấp, trước khi mùa đông đến, có là được."
Lão bí thư chi bộ tính toán trong đầu: "A Hổ, cháu đi tìm chú Mãn Đồn của cháu đi. Để cho sau khi cậu ta xé hết mấy que bắp ở nhà đi, rồi cứ đến phòng trực của trang trại chăn nuôi làm giường lò, nói rõ cho cậu ta biết, làm giường lò loại tốt, nếu cậu ta dám cắt xén nguyên liệu thì xem ông úp đầu cậu ta vô cái nồi rôi gõ đầu cậu ta bằng tẩu thuốc cho tỉnh ngộ!"
"Không thành vấn đề, cô cần gấp không?"
"Lúc nào trở nên hèn nhát như vậy?"
A Hổ chắc chắn không phải là người duy nhất trải qua trải nghiệm này.
Lão bí thư chi bộ đá vào mông cậu ấy: "Nói một tiếng dám xem? Cháu hay là ông là con nít đến từ Đông Bắc Trung Quốc sao?"
Chú Mãn Đồn là một trong những nhân vật quan trọng lợi hại nhất trong đội sản xuất của họ. Khi còn nhỏ, anh ta leo lên mái nhà của bọn họ để chơi trong tuyết, thiếu chút nữa thì chân anh ta bị cắt đứt.
A Hổ sau cú đá đó, cậu ấy lảo đảo một hồi, sau đó loạng choạng bước ra ngoài. Rốt cuộc cậu ấy không dám già mồm nữa. Con cái nhà lão bí thư chị bộ bọn họ đều không sợ ba mẹ mà chỉ sợ Lão bí thư chỉ bộ.
Đợi cho đến khi A Hổ rời đi.
Thẩm Mỹ Vân nghe vậy, trong đầu cô nhanh chóng nhảy số: "Lão bí thư chỉ bộ, đôi sản xuất của chúng tôi năm nay có thể thu hoạch được bao nhiêu bắp ngô?"
"Mấy ngày nay đội sản xuất bận rộn làm ruộng, chúng tôi thật sự không có thời gian." Nói đến đây, Lão bí thư chi bộ trên mặt lộ ra nụ cười, cười nói: "Năm nay chúng tôi thu hoạch bắp ngô bội thu, diện tích sản xuất một mẫu nhiều hơn những năm trước từ một đến hai trăm cân. Năm nay, mọi người đều có thể có cơm ăn no rồi."
Lão bí thư chỉ bộ sau đó nói với Thẩm Mỹ Vân: "Mấy ngày sau, chúng tôi nhất định sẽ đưa giường lò vào phòng trực."
Bạn cần đăng nhập để bình luận