[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1212: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 3

Chương 1212: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 3Chương 1212: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 3
Gan heo cũng phải ăn nhân lúc còn nóng, ăn cả sức nóng hôi hổi và non mền của gan heo, mới là ngon nhất.
"Tôi, tôi, tôi!"
Mọi người tranh nhau đi đưa thức ăn.
"Nhưng phải để lại cho tôi một miếng gan heo."
Vẫn y như trước, từ bên trong lấy ra một đĩa nhỏ, ước chừng có bảy tám miếng, vừa vặn đủ mọi người mỗi người một miếng.
Nhân lúc sư phụ Trương đi đưa gan heo.
Mọi người lại tranh nhau nếm thử.
"Gan heo này thật mềm, vừa vào miệng đã tan, hơn nữa còn rất ngon."
Dù ăn ngon thế nào, cũng không thể phủ nhận một chuyện, những món ăn đó thật ra không nên đem đi chiêu đãi.
Trước đây cũng không phải chưa từng ăn gan heo, nhưng lần đầu tiên ăn được món ngon như vậy.
"Cái này cũng phải bưng ra ngoài."
Lại xào món lỗ tai heo trộn ớt, múc ra đặt lên trên dĩa, có người lập tức hiểu ý.
Thẩm Mỹ Vân nghe mọi người nói, tự đáy lòng nở nụ cười, động tác trong tay vẫn nhanh nhẹn.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, quét mắt nhìn chung quanh một vòng, những món ăn trước đó, thật sự không tính là đồ ăn ngon, cùng lắm chỉ là nội tạng heo mà thôi.
"Tôi cảm thấy quá ngon, ngon tới nỗi hận không thể cắn đứt đầu lưỡi."
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút: "Cho tôi một miếng thịt ba chỉ là được, tôi làm món thịt kho tàu."
Lời này vừa dứt, Hoàng Vận Đạt đưa đồ ăn về nói: "Ở phòng bên cạnh." "Đồng chí Thẩm, cô muốn loại thịt nào?"
“Thịt heo đâu?”
Không vội cho vào nồi, mà ướp nước gia vị kho thịt ba chỉ trước.
Chỉ chốc lát sau, Hoàng Vận Đạt mang tới một cục thịt, một cục thật dài, đỏ trắng đan xen từng tầng từng tầng, có thể nhìn ra đây là một cục thịt vô cùng chất lượng.
Thẩm Mỹ Vân nhận lấy, cầm dao hai ba cái đã cắt xong, cắt thành từng miếng lớn nhỏ vuông vức như mạt chược.
Hoàng Vận Đạt tất nhiên không thể từ chối, dù sao, sĩ quan hậu cần trước khi rời đi đã dặn dò, kêu anh ấy nghe lời Thẩm Mỹ Vân.
Dùng xì dầu và dấm chua trộn chừng 10ml, bất chợt, bỏ vào trong nồi, ném lá nguyệt quế, hoa hồi còn dư lại vào xào lên.
Nói xong, trong nồi đã nóng lên, rưới dầu vào, Hoàng Vận Đạt vừa đổ dầu vừa nhìn khóe mắt lại nhảy dựng.
Hoàng Vận Đạt làm đầu bếp ở ban bếp núc mười mấy năm, lần đầu tiên nhìn thấy cách nấu thịt ba chỉ như vậy.
"Đồng chí Thẩm, cô đây là?"
Không nhiều không ít vừa đầy một chén.
Thẩm Mỹ Vân cũng không giấu giếm, giọng cô dịu dàng: "Đây là nước ướp thịt ba chỉ, lát nữa dùng để kho."
Đợi sau khi xào ra mùi thơm, đổ thêm một gáo nước vào, đun sôi xong đổ vào trong chén sứ thô.
"Nấu thịt ba chỉ, bên trên không phải có mỡ heo rồi sao? Vừa xào đã có dầu rồi mà."
Nếu còn rưới thêm dầu, thật sự là quá lãng phí.
Thẩm Mỹ Vân nhướng mày: "Thịt lọc dầu sẽ ảnh hưởng đến vị thịt ba chỉ, chưa kể sẽ hơi cứng, còn có thể cứng như củi, nhưng cách làm của tôi thì không, thịt ba chỉ làm như thế này, mềm mại ngon lành, béo mà không ngấy."
Lời này vừa dứt, sư phụ bếp bên cạnh vốn đang nấu miến thịt heo hầm, cũng nhịn không được nhìn sang.
Quên mất công việc trong tay mình.
Thẩm Mỹ Vân nhắc nhở anh ấy: "Đừng nấu cạn nước miến thịt heo hầm kia, vậy sẽ không ngon.”
Đối phương có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, lung tung lật xào hai cái, tiếp tục nhìn lén.
Thẩm Mỹ Vân cũng không quan tâm nữa, sau khi nồi đun nóng, dầu cũng bốc khói theo, cô thừa dịp độ lửa tốt nhất, ném hành lá tươi và gừng thái lát vào xào ra mùi thơm.
Lúc này mới đổ một đĩa thịt ba chỉ đã cắt xong vào, xào một lát.
"Đưa nước ướp thịt ba chỉ lúc trước cho tôi, đổ dọc theo mép nồi."
Lời này vừa dứt, Hoàng Vận Đạt thuận thế đem nước gia vị trong chén sứ to đổ vào, vừa vặn tưới đều mỗi một cục thịt ba chỉ.
Ngập qua cục thịt.
Thẩm Mỹ Vân: "Đổi thành lửa nhỏ nấu từ từ."
"Bắt đầu kho cạn nước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận