[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2789: Ngày Thứ Ba Trăm Mười Bảy Xuyên Không 2

Chương 2789: Ngày Thứ Ba Trăm Mười Bảy Xuyên Không 2Chương 2789: Ngày Thứ Ba Trăm Mười Bảy Xuyên Không 2
Trần Ngân Hoa nhéo mặt A Hổ, lại sờ sờ đầu A Ngưu: "Người một nhà không cần cảm ơn, sau khi tới Bắc Kinh, chỉ cần chịu khổ, chịu làm việc, làm tốt dưới tay dì Thẩm, tương lai chúng ta đều không kém."
A Ngưu và A Hổ gật đầu.
Thẩm Mỹ Vân bên ngoài sau khi nghe được, không quấy rầy bọn họ, để A Ngưu A Hổ nghỉ ngơi nửa ngày.
Đợi đến hơn bốn giờ ngày hôm sau, quán ăn nhà họ Lỗ đến lò mổ kéo heo đã giết xong, Thẩm Mỹ Vân cũng dẫn A Ngưu và A Hổ đến lò mổ.
"Vị này là thầy Ngô, vị này là thầy Giải, bọn họ phụ trách giết heo ở lò mổ, các cháu về sau mỗi ngày đều ở bên các thầy lấy hàng."
A Ngưu và A Hổ gật đầu với hai thầy.
Thẩm Mỹ Vân lại hỏi: "Thầy Ngô, chuẩn bị thế nào rồi? Hôm nay giết bao nhiêu con heo?”
Thầy Ngô: "Buổi sáng giết bảy con rồi."
Hai người lại không chần chừ, lập tức khiêng lên.
Thầy Ngô có chút khó xử: "Nói như vậy, hai người chúng tôi bận không nổi." Bảy con heo này, hai người bọn họ bận rộn từ hơn hai giờ đên qua đến bây giờ.
Lúc này thầy Ngô mới cười tủm tỉm đáp ứng: "Được, đến lúc đó tôi sẽ nói với thầy Hà."
Thêm một người, công việc của họ cũng sẽ ít đi một chút.
Thẩm Mỹ Vân: "Đi tìm thầy Hà trước kia về, đó lôi kéo thầy ấy về đây."
Nhìn A Ngưu và A Ngưu bọn họ tới bê heo, một hai trăm cân thịt heo, lúc khiêng lên cũng sắp bằng một người rồi.
Thẩm Mỹ Vân suy tư một chút: "Cho quán ăn nhà họ Lỗ hai con, còn lại năm con chúng ta lôi đi, đúng rồi, các thầy tiếp tục giết, trên cơ bản phải bảo đảm thị trường Đông Phong bên này một ngày ít nhất có mười con heo bán ra bên ngoài."
Cậu ta cùng A Hổ chính là như vậy, không nói là người khoẻ nhất đại đội, ít nhất cũng là có thể xếp thứ hai.
Không giống như bọn họ, hai người khiêng một con heo, đều mệt muốn chết.
A Ngưu vừa vặn khiêng xong một con heo tới, cậu ta cười cười: "Thanh niên ở nông thôn, có rất nhiều sức lực."
Thầy Ngô cảm thán nói: "Tuổi trẻ thật là tốt, sức lực cũng đầy đủ."
Như vậy mới có thể thuận tiện hơn một chút.
Tiểu Vương quán ăn nhà họ Lỗ lại đây lái xe, đưa đến chợ Đông Phong.
Thẩm Mỹ Vân chú ý tới một vấn đề, đó chính là đồ ăn nhà họ Lỗ không thể đưa đón mãi được, cô phải nghĩ biện pháp, đặt mua cho A Ngưu và A Hổ một cái mới được.
Hai người một lúc khiêng năm con heo đi qua, chất đầy hai con heo, lúc này mới ngừng lại.
"Các cháu biết lái xe không?"
Thẩm Mỹ Vân thấy anh em bọn họ tình cảm tốt, nhìn cũng vui vẻ: "Nếu biết lái, chờ buổi sáng bán hết năm con heo, dì dẫn các cháu đi trên thị trường mua một chiếc xe tải trở về, phỏng chừng một chiếc còn chưa đủ, đến lúc đó mỗi người một chiếc."
A Ngưu vỗ võ ngực: "Sau này có cơ hội anh dạy em."
A Hổ vẻ mặt cực kỳ hâm mộ: "Cháu cũng muốn học."
Thẩm Mỹ Vân không nghĩ tới A Ngưu còn có thể lái xe tải, cô nhịn không được giơ ngón tay cái lên: "Thật giỏi."
A Hổ nhẹ nhàng gật đầu.
A Ngưu gật đầu: "Cháu sẽ. Trước kia cháu từng làm việc ở trại chăn nuôi của đại đội, có một thời gian đi theo chú Đại Hà học qua một thời gian." Cậu ta gãi gãi đầu: "Thật ra cháu còn có thể lái xe tải. Cái này là học theo chú Tiểu Hầu, thế nhưng kỹ thuật của cháu không tốt, học hai tháng, hơn nữa thời gian rất lâu cũng không luyện qua."
A Hổ cùng A Ngưu có chút khó hiểu: "Không cần nhiều như vậy chứ?"
Thật lãng phí tiên bạc.
Hai người bọn họ có một chiếc xe là đủ rồi.
Thẩm Mỹ Vân: "Cần, chợ Tây Đan cách bên này hơi xa, đến lúc đó chợ thịt heo Tây Đan mở cửa, hai cháu còn phải để một người qua phụ trách bên kia. Cho nên, hai cái xe là cơ bản nhất."
Lần này, A Ngưu và A Hổ đều gật đầu, nội tâm lại nhảy nhót, dì Thẩm thật coi trọng bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận