[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1048: Ngày Thứ Một Trăm Mười Sáu Xuyên Không 1

Chương 1048: Ngày Thứ Một Trăm Mười Sáu Xuyên Không 1Chương 1048: Ngày Thứ Một Trăm Mười Sáu Xuyên Không 1
Đến nỗi, sau khi Thẩm Mỹ Vân hỏi ra lời này, con dâu nhà họ Hứa sững sờ khoảng ba giây, lúc này mới chỉ xuống một đống nội tạng bò ở chỗ góc tường kia.
"Dạ dày bò ở đó."
Lúc này Thẩm Mỹ Vân mới nhìn thấy toàn bộ dạ dày, tim, lá sách, ruột bò chất đống ở một chỗ, sợ gặp muỗi còn dùng rơm rạ che lên trên chậu gỗ lớn.
Vậy nên cô mới không chú ý tới.
Đầu năm nay vật tư căng thẳng, nội tạng bò mặc dù ăn không ngon nhưng nói thế nào đi nữa thì cũng là thức ăn mặn, cho nên người nhà họ Hứa cũng không nỡ vứt, giữ lại hết tất cả lòng bò.
Chẳng qua là cũng không quan tâm nhiều đến thôi.
Thẩm Mỹ Vân đi tới đẩy rơm rạ ra nhìn xuống, vẫn còn tươi.
Vì vậy cô bèn hỏi: "Chị dâu Hứa, nội tạng bò này các chị bán không?”
"Nếu bán, một chậu nội tạng này tôi muốn hết."
Món đồ này bình thường rất khó bán, chỉ có loại gia đình mà cuộc sống thật sự là không qua được, mới sẽ chọn mua chút nội tạng về ăn đỡ thèm.
Chị dâu Hứa quả thực không ngờ tới, Thẩm Mỹ Vân sẽ mua nội tạng, dẫu sao dáng vẻ mua thịt thăn cùng nạm bò hào phóng trước đó, không giống như là người sẽ mua nội tạng.
Cho nên tự nhiên mà người mua cũng không nhiều.
Nhưng nói thật, nội tạng rất khó ăn, mùi vừa tanh vừa hôi, so với cải thìa củ cải còn khó ăn.
Thẩm Mỹ Vân gật đầu: "Muốn, chỉ xem chị có bán hay không thôi."
Lời này vừa hỏi ra, chị dâu Hứa kinh ngạc: "Nội tạng bò cô cũng muốn sao?"
"Chị dâu Hứa, giá tiền này có chút hố người a." Chị dâu Hứa ngẩn người một chút: "Bán, một chậu này bán cho cô hai đồng tiền là được."
Lời này vừa ra, Triệu Xuân Lan không chịu. Cô ấy lập tức nhao nhao lên: "Nội tạng bò mua về tôi còn ngại khai tanh, cái này cô còn bán một đồng, cũng đủ tiền mua hai cân thịt bò."
ebookshop.vn
Dạ dày bò cùng lá sách có thể nhúng lẩu, ruột bò tim bò có thể hầm lẫn với củ cải thành canh lòng bò. Thẩm Mỹ Vân nhưng quá thèm mùi vị chén nội lòng bò này.
"Xương ống bán cũng không được mấy tiền."
"Tôi nói giá cả này thật sự không cao."
Triệu Xuân Lan bấm Thẩm Mỹ Vân đang muốn nói chuyện: "Vậy thì chúng tôi mua nội tạng bò, cô thêm cho chúng tôi ít xương ống, như vậy được không?"
Chị dâu Hứa cũng khó xử: "Là đủ tiền một cân thịt bò, nhưng đồng chí Xuân Lan, cô cũng không nhìn một chậu lớn nội tạng này, ít cũng phải ba mươi cân, ba mươi cân nội tạng tôi bán hai đồng tiền, một cân cũng mới chỉ sáu xu."
Nhưng nếu cho người khác thì lại không nỡ cho.
"Chị cố cắt cho tôi chỗ có mỡ."
Triệu Xuân Lan không nhịn được nhướn mày, chính cô cũng coi như là được nhờ Mỹ Vân, chiếm tiện lợi của chị dâu Hứa, được năm cân xương ống miễn phí.
Thẩm Mỹ Vân không nhịn được hướng Triệu Xuân Lan giơ ngón tay cái lên: "Lợi hại."
Xương ống hầm cho dù là thả mì sợi, nấu bánh canh hay là nhúng lẩu đều cực ngon.
"Chị dâu Hứa, tôi muốn hai cân thịt bò, chị cắt cho tôi đi."
Lúc này, chị dâu Hứa cũng không cự tuyệt, cô ấy gật đầu: "Được, tôi chặt cho mỗi người năm cân xương ống." Cô ấy không giống Mỹ Vân, Mỹ Vân chuyên chọn thịt nạc, cô chỉ thích thịt bò mỡ màng, thời điểm xào, cắt thịt mỡ kia xào nhẹ trước, lại thả rau cần vào nồi đồm độp, má ơi, mùi hương kia, hận không thể làm trẻ em cách vách thèm khóc.
Chị dâu Hứa lưu loát để chồng mình cắt cho Triệu Xuân Lan hai cân thịt.
Lúc này mới là mua bán bình thường, có thể mua hai cân thịt bò, cũng làm Triệu Xuân Lan đau lòng mà hít sâu, rất sợ dao của ông chủ Hứa cắt nhiều, đến lúc đó lại mua không nổi.
Thẩm Mỹ Vân ở bên cạnh nhìn, thịt mỡ kia nhìn quả thật làm người thấy thích, cô nghĩ một chút, chỉ chỗ thịt mỡ ở viền: "Chỗ này cũng cắt cho tôi một miếng, chỉ cần thịt mỡ."
Lời này vừa ra.
Triệu Xuân Lan cùng chị dâu Hứa đồng loạt nhìn tới, kinh ngạc nói: "Em còn mua nữa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận