[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1559: Ngày Thứ Một Trăm Bảy Mươi Tám Xuyên Không 4

Chương 1559: Ngày Thứ Một Trăm Bảy Mươi Tám Xuyên Không 4Chương 1559: Ngày Thứ Một Trăm Bảy Mươi Tám Xuyên Không 4
Miên Miên ăn chân giò heo không cay, Thẩm Mỹ Vân chọn trước cho cô bé hai miếng lớn, còn là miếng có nhiều mỡ nhất!
Lúc này cô bé đang ăn cực kỳ hưởng thụ.
"Đã lâu rồi chưa được ăn món chân giò heo kho do bà ngoại làm." Cô bé hài lòng nheo mắt lại, cái miệng nhỏ nhắn không ngớt khen ngợi: "Thật ngon quái"
Ngon thật!
Cô bé khen hai câu đã khiến Trần Thu Hà cười rạng rỡ: "Nếu cháu thích ăn thì hãy ở lại đây với bà ngoại. Mỗi ngày trong tháng này, bà ngoại sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho cháu.
Con người là động vật cảm tính, đã yêu ai là yêu cả đường đi. Trân Thu Hà cũng giống vậy. Bà ấy coi Thẩm Mỹ Vân như vận mệnh, mà con gái bà ấy cũng coi Miên Miên như vận mệnh.
Vì vậy, Trần Thu Hà cũng dành rất nhiều tình cảm cho Miên Miên.
Tuy nhiên, không giống như sự đơn thuần của Thẩm Mỹ Vân, Trần Thu Hà hoàn toàn yêu tất cả mọi người.
Đương nhiên, Thẩm Hoài Sơn rất hiểu cho hai người, nháy mắt rời đi, buổi tối ông ấy sẽ cùng anh vợ Trần Hà Đường ở chung phòng.
"Đến lúc đó, ban ngày cháu sẽ đi chơi với chị Ngân Hoa, buổi tối sẽ về nhà ăn cơm tối."
Sau một ngày đi đường, Miên Miên đã sớm mệt lã, kiệt sức. Sau khi Thẩm Mỹ Vân đưa cô bé đi ngủ, cô nằm trên giường, thì thầm với Trần Thu Hà.
Sau khi ăn tối xong, đống bừa bộn trên bàn được thu dọn sạch sẽ.
Cô bé nói xong gây ra một tràng cười từ người lớn.
Sau sáu tháng xa cách, hai mẹ con dường như có vô số chuyện để nói với nhau. Miên Miên không cần suy nghĩ liền đồng ý: "Dạ được."
"Trường Tranh đi triệt sản rồi?"
Thẩm Mỹ Vân chia sẻ từng chút những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này với Trân Thu Hà.
Trần Thu Hà nghe được Quý Trường Tranh đi triệt sản, bà ấy sửng sốt hồi lâu: "Con nói cái gì?"
Phòng bên cạnh.
Trần Thu Hà sững sờ tại chỗ một lúc lâu, sau đó mới nói: "Trường Tranh đối với con, mẹ thực sự không nói nên lời."
ebookshop.vn
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Mẹ nhỏ giọng một chút, ba và cậu bị đánh thức bây giờ."
Đối phương còn ở phòng bên cạnh.
Bà ấy có chút khiếp sợ.
Ngay cả phương diện này, anh cũng cân nhắc.
Trần Thu Hà nói liên tục sự việc xảy ra trong nửa năm qua. Bọn họ là hai mẹ con, nhưng lúc này, bọn họ giống như những người bạn thân đã lâu không gặp, kể cho nhau nghe từng ly từng tý mọi chuyện đã xảy ra trong sáu tháng qua.
Thẩm Mỹ Vân dựa vào vai Trần Thu Hà: "Quý Trường Tranh rất tốt."
Nếu một ngày nào người làm ba mẹ như bọn họ rời xa, bọn họ cảm thấy không có gì hối tiếc.
Vì thế. Trần Thu Hà thực sự mừng cho Thẩm Mỹ Vân, bà ấy nắm tay cô, thì thầm: "Con gả cho Quý Trường Tranh thật sự đáng giá."
Cô cười rồi đổi chủ đề: "Mẹ và ba thì sao? Khoảng thời gian này ba và mẹ thế nào rồi?"
Thành thật mà nói, Trần Thu Hà tự nhận là Thẩm Hoài Sơn đối xử tốt với bà ấy, nhưng không đến mức như Quý Trường Tranh.
Khoảng hơn chín giờ, nói một hơi đến hừng đông hai giờ sáng, thấy thời gian không còn sớm nữa.
Trân Thu Hà thúc giục Thẩm Mỹ Vân: "Đi ngủ nhanh đi."
"Đừng có thức khuya quá."
Thẩm Mỹ Vân dở khóc dở cười. Cô nghĩ trong lòng rằng mẹ cô cũng không ngủ, còn thức khuya với cô mà?
Nhưng, cô tất nhiên sẽ không làm gì để phá hỏng không khí.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Mỹ Vân hiếm khi có được một giấc ngủ ngon. Miên Miên được Thẩm Hoài Sơn đẫn đến đội sản xuất. Lúc cô tỉnh dậy thì đã gần mười giờ.
Cô chỉ cảm thấy toàn thân hoàn toàn được thả lỏng. Cô chậm rãi rửa mặt, cô mở nắp nồi ra, nhìn thấy một chén cháo khoai lang ấm nóng và đậu đũa xào nhìn có vẻ ngon miệng.
Thẩm Mỹ Vân chậm rãi ăn xong cháo, cảm thấy toàn bộ dạ dày cô thoải mái, cô nhìn xung quanh.
Hiện tại ở nhà không có ai, chỉ có mình cô.
Gà mái trong chuồng gà đang kêu cục tác, nó đang bắt côn trùng trên mặt đất để ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận