[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1043: Ngày Thứ Một Trăm Mười Lăm Xuyên Không 6

Chương 1043: Ngày Thứ Một Trăm Mười Lăm Xuyên Không 6Chương 1043: Ngày Thứ Một Trăm Mười Lăm Xuyên Không 6
Bên trong văn phòng làm việc lập tức im lặng. Lâm Chung Quốc vẫn chưa thể phục hồi tinh thần: "Sĩ quan hậu cần, anh đang nói cái gì vậy?"
Sĩ quan hậu cần ngẩng đầu nhìn lên anh ta, trong ánh mắt hiện lên một chút oai uy mờ nhạt: "Muốn tôi nhắc lại lần nữa không?"
"hàng hóa của nhà họ Lâm không tốt, quân đội có quyền lựa chọn nhà cung ứng thay thế!"
Ba chữ cuối cùng hơi nâng giọng lên.
Lâm Chung Quốc lần này đã hiểu mọi chuyện, anh ta nói trong tiềm thức: "Anh không thể làm thế được."
Sĩ quan hậu cần liền nói: 'Hàng của nhà họ Lâm là hàng giả trà trộn vào cho đủ số lượng, tôi thay anh là chuyện đương nhiên, quanh minh chính đại."
Lúc này Lâm Trung Quốc đã hoàn toàn luống cuống.
Anh ta vô thức phản bác: "Ai mà không phạm phải sai lầm chứ? Người dưới quyền của tôi đã phạm sai lầm, anh không thể liên lụy đến nhà họ Lâm được."
Anh có thể nể tình tham mưu Chu mà cho tôi cơ hội lần này được không."
Anh ta cố ý nhấn mạnh đến chuyện này.
Anh ta đây là đang nước đổ lá khoai rồi.
"Hãy xem liệu anh ấy có thể khiến tôi thay đổi quyết định của mình hay không."
Sĩ quan hậu cần có vẻ không ngạc nhiên lắm: "Vậy thì đi tìm người của anh đi."
Điều này khiến Lâm Chung Quốc hoàn toàn hoảng sợ, đầu óc anh ta quay cuồng chóng mặt: "Theo tôi được biết, anh và tham mưu Chu là chiến hữu, còn tham mưu Chu và tôi đã là bạn bè mấy chục năm.
"Hơn nữa phía sau tôi còn có người chống đỡ."
"Đưa anh ta ra ngoài đi." Sĩ quan hậu cần nhìn anh ta một lúc, dường như đã mang lại cho Lâm Chung Quốc niềm hy vọng vô hạn.
Sau đó, anh ấy lại cười khẩy: "Không được."
"Tôi chắc chắn sau này sẽ không lặp lại điêu đó một lần nào nữa đâu."
Sĩ quan hậu cần nhìn anh ta rồi lặng lẽ nói: "Tôi có thể."
Lâm Chung Quốc liền nắm lấy tay lão Hoàng mà nói: "Sĩ quan hậu cần, anh không thể làm điều này với tôi được. Nhà họ Lâm đã cung cấp hàng hóa cho doanh trại hơn mười mấy năm rồi."
"Anh không thể thay thế tôi được."
Vừa nói lời này, lão Hoàng lập tức đi tới, định ép Lâm Chung Quốc ra ngoài.
Trên thực tế, anh ấy đã muốn đổi Lâm Chung Quốc từ lâu rồi
Mọi chuyện thực sự đã kết thúc.
Lâm Chung Quốc hoảng sợ đến mức chỉ có thể níu kéo người ủng hộ ra. Anh ta biết chắc rằng nếu mối quan hệ hợp tác với quân đội thực sự bị hủy bỏ.
"Tôi muốn gặp tham mưu Chu, tôi muốn gặp anh ấy."
"Tôi-"
Thì nhà họ Lâm coi như tiêu đời.
Nhưng nhờ lòng tốt của tham muu Chu nên anh ấy đã được giữ lại cho đến nay.
Sĩ quan hậu cần nghe vậy liền hơi cau mày nói: "Lâm Chung Quốc, tôi còn tưởng rằng anh là người thông minh."
Khi nghe thấy những lời này
Lâm Chung Quốc như bị sét đánh, anh ta bị sĩ quan hậu cần trả hàng lại, và mối quan hệ hợp tác bị sĩ quan hậu cần chấm dứt.
Đây không phải chỉ là vì lão Chu không còn quan tâm đến anh ta nữa sao?
Thế nhưng Lâm Chung Quốc vẫn không tin điều đó. Anh ta đã là bạn của lão Chu trong suốt mấychục năm nay rồi
“Tôi đi gặp lão Chu, không gặp anh ta thì ta sẽ không tin đâu."
Tham mưu Chu không biết từ khi nào mà bước ra từ sau phòng bếp, hoặc có thể nói là anh ấy luôn ở đấy.
Anh ấy nhìn người bạn cũ đã làm bạn với anh ấy mấy chục năm trời, anh ta vốn dĩ là người điềm tĩnh và sắc sảo, nhưng giờ lại thay đổi nhếch nhác chẳng ra làm sao cả.
Vẻ mặt của tham mưu Chu vô cùng phức tạp.
Khi Lâm Chung Quốc nhìn thấy tham mưu Chu xuất hiện, anh ta liền cảm thấy như nhìn thấy một vị cứu tinh. Anh ta lập tức chạy tới muốn nắm lấy tay tham mưu Chu.
"Lão Chu, anh tới rồi."
"Mau nói với sĩ quan hậu cần đi, tôi biết lần này hàng hóa có sai sót, khi trở về tôi sẽ chỉnh sửa lại mà."
"Anh không thể thay thế người được, đây chính là con đường sống còn của nhà họ Lâm chúng tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận