[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1205: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Ba Xuyên Không 5

Chương 1205: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Ba Xuyên Không 5Chương 1205: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Ba Xuyên Không 5
Lúc này cô nhịn không được đẩy đẩy thắt lưng anh: "Bọn họ đều đang bắt heo, tại sao anh không đi?”
Quý Trường Tranh: "Vậy được rồi!"
"Tối nay?"
Lời chưa nói hết, Thẩm Mỹ Vân nhịn không được nhéo thắt lưng anh: "Mau đi."
Chờ Quý Trường Tranh đi qua đó.
Con heo ở đằng kia đã bị vây ở một góc.
Quý Trường Tranh đến càng làm cho mọi người như hổ mọc thêm cánh.
Nhân mã bốn phương đồng loạt xuất chiêu, cuối cùng cầm dây thừng trói bốn chân heo, trực tiếp khiêng ra ngoài.
Nói trúng tim đen.
Mà là dự định mang đến căn tin bên kia, dù sao, giết heo gần trại nuôi theo, thật sự là quá tàn nhẫn.
Rốt cuộc cũng là heo một tay anh ta nuôi lớn, có chút luyến tiếc.
Lý Đại Hà không nhịn được đỏ mắt: "Sắp giết à."
Thấy heo đã bị bắt.
Sĩ quan hậu cần nghe vậy, liếc xéo anh ta: "Cậu ăn không?"
Nhưng họ không có ý định giết heo ở trại nuôi heo.
Đều là heo mình một tay nuôi lớn, lập tức giết ăn, nói thật cũng hơi không nỡ.
Nói không ăn, đó là chuyện không thể nào.
Thẩm Mỹ Vân nghe thế nhịn không được nở nụ cười, thật ra tâm trạng của cô không khác Lý Đại Hà nhiều lắm.
Lý Đại Hà ho nhẹ một tiếng, mơ hồ nói: "Đến lúc đó nói tiếp đi." Con heo nặng hơn một trăm cân kia, sau khi được khiêng ra khỏi trại nuôi heo thì cột vào đòn gánh.
Nhìn thấy bộ dáng mong đợi của mọi người, lại có thể hiểu được.
Dù sao, quanh năm suốt tháng đều ăn không được hai bữa thịt, chuyện giết heo đối với mọi người mà nói tuyệt đối là chuyện rất đáng mừng.
Nhưng...
Mỗi người một bên, cứ như vậy rêu rao khắp nơi mang đến căn tin.
"Đi muộn, sẽ không nhìn thấy."
"Giết heo ở đâu?"
"Sắp giết heo!"
"Giết heo rồi."
"Ở căn tin hả? Mau đi xem giết heo."
Dọc theo đường đi, hấp dẫn không ít người đến xem, chỉ chốc lát đã truyền khắp doanh trại.
Vừa hô hào với nhau, mọi người nhốn nháo, nhao nhao chạy về hướng căn tin, phí lời, cho dù có chuyện quan trọng cũng phải tạm dừng lại một chút nha.
Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên doanh trại bọn họ giết heo.
Trước kia lúc đón năm mới, sĩ quan hậu cần chỉ đem tới thịt heo đã giết sẵn, tất nhiên là khác lúc này.
Vì vậy.
Chờ sau khi con heo kia được đưa tới căn tin, toàn bộ trước sau căn tin đều bị người vây quanh.
Thẩm Mỹ Vân nhìn thấy cảnh tượng này, bỗng ngây người: "Nhiều người như vậy à."
Cô còn chưa từng thấy qua cảnh tượng này đâu.
Triệu Xuân Lan cũng tới góp vui, lúc đến nơi mới nhớ ra trên người mình còn đeo tạp dề.
Cô ấy vừa đến thì đi tới bên cạnh Thẩm Mỹ Vân, nghe được lời này của cô, cố ý trả lời một câu.
"Đương nhiên, đây chính là dịp một năm chỉ có một lần."
“Trước kia chưa từng có đâu."
Giết heo, nghĩa là có thịt ăn, đối với mọi người mà nói tất nhiên là khác biệt.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, cô nhìn chung quanh, Quý Trường Tranh đã đi giúp đỡ.
Ngược lại Miên Miên và một đám con nít chạy tới, còn có Nhị Nhạc, Tam Ny, Tứ Muội, Kim Hoa và Kim Quả nhà Trương Phượng Lan đi chung.
Con nít khu nhà dân nhiều lắm, Thẩm Mỹ Vân thật ra không biết tên một số đứa.
Nhưng Miên Miên ngược lại rất quen thuộc với bọn chúng, cho dù là ai, cô bé đều có thể nói ra tên từng người mội.
Miên Miên vừa đến căn tin, nhanh chóng tách khỏi đồng bọn, chuyện đầu tiên là chạy đến trước mặt Thẩm Mỹ Vân.
'Mẹ, mẹ, mẹ, mẹ!"
Cô bé mặc một chiếc áo bông, đội mũ và khăn quàng cổ, khỏi phải nói nhìn đáng yêu cỡ nào.
Thẩm Mỹ Vân giơ tay nhéo nhéo mặt cô bé: "Sắp giết heo, con có muốn quay đầu đi chỗ khác không?"
Cô sợ giết heo mang lại ám ảnh cho bọn trẻ.
Miên Miên chần chờ: "Đợi lát nữa nếu giết, mẹ đang nhắc nhở con, con quay đầu qua."
Lúc này tất cả mọi người đều đang xem náo nhiệt.
Chỉ nhìn thấy, con heo ở cửa lớn căn tin kia bị treo ngang, bụng hướng lên trên, mà Hoàng Vận Đạt bên cạnh đã mài dao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận