[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2704: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Bảy Xuyên Không 1

Chương 2704: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Bảy Xuyên Không 1Chương 2704: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Bảy Xuyên Không 1
Nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân đi theo con đường của mình, điều mà Tống Ngọc Thư lo lắng nhất vẫn xảy ra: "Vậy nếu, kết quả tồi tệ nhất..." Cô ấy chưa nói xong, Thẩm Mỹ Vân đã mở miệng nói: "Em có thể gánh vác."
Đơn giản cô chính là dồn tất cả tiền làm ăn kiếm được tiêu ở trên con phố này.
Từ sớm cô đã chuẩn bị tỉnh thần cho tình huống xấu nhất.
Thậm chí, Thẩm Mỹ Vân còn cười an ủi Tống Ngọc Thư, nói: "Chị dâu, chuyện làm ăn vốn không có kết luận, bồi thường cũng tốt, kiếm cũng tốt, tự có ông trời sắp đặt. Em làm hết sức mình, nghe theo ý trời."
Cô không cách nào nói cho đối phương biết, tương lai khối đất này sẽ tăng vọt tới gấp trăm ngàn lần trở lên.
Mặc kệ đầu tư cái gì, chỉ cần xây nhà lên, cô sẽ không thua thiệt!
Chỉ là, lời này không có cách nào nói ra.
Tống Ngọc Thư thở dài, thấp giọng: "Em nghĩ kỹ là được.
Thẩm Mỹ Vân: "Em đi hỏi một chút sẽ biết."
Tống Ngọc Thư đưa phân tích phác thảo cho cô: "Xem không hiểu thì tìm chị, chị làm tương đối vội vàng, cho nên những viết thứ trên đó cũng rất qua loa."
Tống Ngọc Thư không lạc quan mù quáng như Thẩm Mỹ Vân, nhưng vẫn gật đầu: "Trên lý thuyết thì có thể."
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, thế nheng mười mấy phút lập tức xem xong, tâm trạng của cô cũng chậm rãi tốt lên: "Chị dâu, chị nói em cầm khối đất này, đến ngân hàng thế chấp cho vay, thì tiền xây phức hợp thương nghiệp này có phải lập tức có hay không?”
Rất nhiều chỗ sợ là chỉ có chính cô mới có thể xem hiểu được.
Nhưng không biết bên ngân hàng có thể cho Thẩm Mỹ Vân vay bao nhiêu. Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Tôi xem phân tích dự toán."
Quên chuyện đó đi.
Thẩm Mỹ Vân trong nháy mắt tắt máy.
Mảnh đất này so với trong tưởng tượng của cô còn không đáng giá như vậy.
Tốc độ của cô rất nhanh, cùng ngày lập tức chạy một chuyến tới ngân hàng, kết quả cuối cùng khối đất này bên ngoài, có thể cho vay ba mươi vạn.
Thấy cô khư khư cố chấp, Tống Ngọc Thư lập tức không khuyên nhủ nữa, chờ sau khi bổ sung đầy đủ tất cả sách dự toán, xế chiều hôm đó cô ấy lập tức rời khỏi Dương Thành đi thẳng đến Bắc Kinh, con gái cô ấy còn đang chờ ở nhà.
Năm ngoái lợi nhuận ròng là ba triệu, theo lý thuyết năm nay cũng có, cùng lắm thì tiêu hết lợi nhuận ròng hai năm thôi.
Chút can đảm này Thẩm Mỹ Vân vẫn phải có.
Chờ sau khi bản thiết kế làm xong, lập tức bắt đầu nghĩ biện pháp xây dựng lên, dù sao, phía sau trong tay cô còn có tài chính cuồn cuộn không ngừng.
Tống Ngọc Thư nói đến phía nam hai ngày, thật đúng là hai ngày, một ngày cũng không nhiều hơn.
Đội kiến trúc bên Bằng Thành rất khan hiếm, khắp nơi đều đang khai phá kiến thiết, thế cho nên Thẩm Mỹ Vân đã ở bên ngoài tìm rất lâu, còn chưa tìm được người thích hợp.
Một tuần sau, tất cả các bản vẽ đã xuất hiện. Tào Mai phụ trách kiểm tra bản vẽ một lần, xác định không có vấn đề gì, lúc này mới giao bản vẽ cho Thẩm Mỹ Vân: "Có thể khởi công xây dựng. Em đã tìm được đội xây dựng nào chưa?"
Cho nên, trên bản vẽ thiết kế, bọn họ tận lực nghĩ biện pháp tiết kiệm nhất có thể.
Bọn họ sợ Thẩm Mỹ Vân lỗ vốn, cũng sợ con phố này xây không nổi.
Thẩm Mỹ Vân: "Vẫn chưa."
Cô ất vừa đi, áp lực của bọn Đường Mẫn cũng đột nhiên tăng lên, lời Tống Ngọc Thư nói lúc trước bọn họ đều biết.
"Nếu em không có đội xây dựng nào, chị có thể đề cử cho em một đội."
Thẩm Mỹ Vân: "Như vậy thì tốt quá."
Tào Mai: "Toà nhà đơn nguyên bọn chị trước đó chính là do bọn họ nhận thầu, đối phương họ Lưu, chúng ta gọi anh ta là Lưu Hành Giáp, tay nghề làm công trình cũng không tồi, quan trọng nhất là rất tín nhiệm."
Đây là bên B lúc ấy bọn họ tìm, công nhân viên chức chính thức của cục xây dựng chỉ có vậy, chờ đến khi cần xây nhà, đương nhiên phải tìm bên ngoài.
ebookshop.vn
Bạn cần đăng nhập để bình luận