[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 967: Ngày Thứ Một Trăm Lẻ Bảy Xuyên Không 1

Chương 967: Ngày Thứ Một Trăm Lẻ Bảy Xuyên Không 1Chương 967: Ngày Thứ Một Trăm Lẻ Bảy Xuyên Không 1
Kiều Lệ Hoa lắc đầu: "Chỉ có một con, cháu bắt xong cũng mang tới điểm thanh niên tri thức."
Mắt thấy nói không thông. Trần Hà Đường suy nghĩ một chút, chạy xuống nước đuổi một đợt cá lên trước mặt Kiều Lệ Hoa.
"Tới bắt đi."
Đưa cá đưa tới trước mắt coi như là đáp lại ân tình.
Kiều Lệ Hoa dở khóc dở cười nhưng rốt cuộc cũng không cự tuyệt, xem như là có qua có lại.
Sau khi đánh bắt được mẻ cá này, hầu hết mọi người đều gánh giỏ, gánh thùng gỗ hoặc là là xách bao bố.
Không ai trắng tay, dù chỉ là ăn cá thì mọi người cũng có thể sống sót qua khoảng thời gian nạn đói này.
Chỉ có thể nói là ông trời không tuyệt đường sống của ai.
"Ngôi nhà."
Khiến đám mây mù trên đầu mọi người cũng theo đó tiêu tán mấy phần.
Nước lũ của đội sản xuất nhanh chóng rút xuống, mọi người cũng từ hang động chậm rãi về nhà.
Sau cơn mưa to, thời tiết phút chốc liền chuyển sang sáng sủa, hơn nữa còn là mặt trời chói chang.
*
Chỉ là khi nhìn thấy căn nhà bị nước lũ cuốn trôi, tất cả mọi người đều trầm mặc theo.
Sau khi mọi người trở về với mẻ thu hoạch bội thu, bầu không khí trong toàn bộ hang động đá vôi trở nên sôi động hơn. Thành thật mà nói thì đây cũng được coi là tin tốt duy nhất.
Lão bí thư chỉ bộ rút tẩu thuốc ra, giọng nói tĩnh táo: "Mọi người quên mất, đồng chí Quý đã mang tới tin tức gì sao? Toàn bộ công xã Thắng Lợi, thuộc về đại đội chúng ta bảo tôn hoàn chỉnh nhất, hơn nữa đại đội chúng ta ít hơn hai trăm người, không bị thương, không mất một ai, đây đã là may mắn trong bất hạnh rồi."
"Nhà của chúng ta."
"Đây là nhà của chúng ta mà."
Có người cúi đầu khóc lên.
Điều này cũng dẫn đến, mỗi người làm theo ý mình.
Địa thế của đại đội Tiên Tiến tương đối cao, lúc này mới xem như miễn cưỡng may mắn được bảo tồn, nhưng vị trí của đại đội Khang Trang ngay bên bờ sông, địa thế thấp bé, hơn nữa người của đại đội Khang Trang, không giống như người của đại đội Tiên Tiến nghe lời như vậy.
Chủ yếu vẫn là, người đại đội Khang Trang thiếu một người đáng tin cậy, người bên kia đều không nghe theo lời nói của đại đội trưởng.
"Ngay cả căn nhà của mọi người khóc lóc kể lể, cũng chỉ có bảy nhà bị cuốn đi, nhưng đại đội Khang Trang bên cạnh, cả đại đội đều không còn."
Khi các chiến sĩ yêu cầu họ từ bỏ ngôi nhà để chuyển lên núi, nhiều người không muốn.
Những người này đều là phía sau bị xã viên khác che chở, len lén chạy về, cảm thấy các chiến sĩ chuyện bé xé ra to.
Nước lũ đến từ trên cao, cho dù là cứu người cũng không kịp.
Đến khi phát hiện thì đã muộn.
Điều này cũng dẫn đến, khi các chiến sĩ mạnh mẽ dời đi, vẫn có không ít người len lén chạy vê.
"Nhà của đại đội Khang Trang bị lũ lụt cuốn đi hơn phân nửa, về phần người mất liên lạc tổng cộng mười một người." Bọn họ không tin, địa phương xa xôi như bọn họ, còn có thể phát sinh lũ lụt, bọn họ càng không muốn từ bỏ nhà của mình.
Vì thế, vừa chạy trở về, ngay tại lúc này đã không có về sau.
Sau khi nghe được lời này của lão bí thư chỉ bộ.
Tất cả mọi người đều im lặng theo.
Có người run rẩy hỏi: "Không thể tìm lại sao?
Lão bí thư chi bộ lắc đầu: "Ngay lúc đó lũ lụt mọi người thấy đó, làm sao có thể tìm trở về?"
"Cho nên nhóm người đồng chí Quý mới có thể sớm rời đi?"
Buổi sáng hôm đó bắt cá xong, buổi trưa nhóm người Quý Trường Tranh ngay cả cơm cũng không lo ăn đã bị khẩn cấp chiêu mộ đi.
Ngoại trừ, nhiệm vụ của đại đội Tiên Tiến hoàn thành tương đối thành công, những kết quả khác của đại đội, đội sản xuất cơ hồ đều là rối tinh rối mù.
Xã viên bản địa không nghe lời các chiến sĩ bên ngoài, chạy chạy, chạy trốn, lúc này mới dẫn đến kết cục như vậy.
Tất nhiên...
Nếu như người của đại đội Tiên Tiến, không phải quen biết Quý Trường Tranh, rất có thể cũng là một kết quả như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận