[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2730: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Chín Xuyên Không 8

Chương 2730: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Chín Xuyên Không 8Chương 2730: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Chín Xuyên Không 8
Cô còn muốn nhập vào một lô radio.
Cái này...
Quý Minh Viên: "Cháu thật sự biết. Thím à, thím cần mua radio nữa sao? Vừa vặn cháu có một người anh em ở nhà máy radio."
Thẩm Mỹ Vân: "Giới thiệu cho thím với? Thím còn muốn một lô hàng radio."
Quý Minh Viên suy tư một chút: "Vậy thím chờ cháu đi xin nghỉ."
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng.
Xế chiều hôm đó, Quý Minh Viên lập tức dẫn Thẩm Mỹ Vân đến nhà máy radio, trên đường đi, cậu ta còn không quên giới thiệu với Thẩm Mỹ Vân: "Nhà máy radio của bọn họ và nhà máy TV của chúng cháu là nhà máy anh em, xưởng trưởng nhà máy radio là chủ nhiệm khoa sản xuất của nhà máy TV chúng cháu, sau đó bị điều ra ngoài, ông ấy cũng rất giỏi, một đường làm giám đốc nhà máy radio."
Vừa nhìn cậu ta chính là người thích nhiều chuyện.
"Đúng vậy."
Quý Minh Viên: “Đúng vậy.
Cái miệng này của Quý Minh Viên có thể ăn nói, cậu ta đi làm xưởng trưởng ngược lại không thích hợp, làm trưởng khoa tiêu thụ thích hợp hơn một chút.
Thẩm Mỹ Vân nhìn cậu ta một cái: "Thím cảm thấy trưởng phòng tiêu thụ thích hợp với cháu hơn."
Cậu ta thẫn thờ nói: 'Không biết tương lai cháu có thể làm được vị trí xưởng trưởng hay không?”
Quý Minh Viên vừa nghe, cậu ta gãi gãi đầu: "Thím, thím thật sự cho là như vậy sao?"
Thẩm Mỹ Vân cười cười: "Vậy đúng là có bản lĩnh." Cô lập tức sửa lời, trước đó Quý Minh Viên nhiêu chuyện như vậy, thì ra cũng không phải nhiêu chuyện vô ích.
Dứt lời, người anh em ở nhà máy radio của cậu ta cũng đang đi ra, Quý Minh Viên đè thấp giọng: "Người anh em này của cháu ở trong nhà máy có chút quan hệ, chủ nhà máy radio là ba cậu ấy."
Thẩm Mỹ Vân: "..."
"Vậy cháu phải cố gắng thật tốt."
"Cháu quen biết cậu ta như thế nào?"
ebookshop.vn
Quý Minh Viên nghe xong từ đời thứ hai, cậu ta gật đầu như thật: "Đúng đúng đúng, giống cháu."
Còn rất biết tự dát vàng lên mặt mình.
"Đây là đời thứ hai?"
"Còn không phải quen biết do ăn nhậu chơi bời sao." Vừa dứt lời, lập tức ý thức được mình bại lộ, Quý Minh Viên nhất thời che miệng, nhưng dường như đã muộn.
Đây chính là một nhân vật không động đến nổi.
Giọng điệu rất quen thuộc, mắt thấy cậu ta muốn nói những lời không nên nói, Quý Minh Viên che miệng cậu ta: "Đây là thím tôi, thím ruột."
“Quý Minh Viên, cậu tìm tôi?"
Cũng may không xấu hổ bao lâu, Hậu Thiên Lượng lập tức đi ra, là một thanh niên gầy gò, không tính là cao, nhiều nhất chỉ cao một mét bảy hai, nhưng là nhìn rất xảo quyệt.
Một giây sau, Hậu Thiên Lượng lập tức ngoan ngoãn hẳn lên: "Thím nhỏ." Không nhìn ra bộ dáng xảo quyệt lúc trước, cậu ta biết Quý Minh Viên, lúc trước xảy ra chuyện, chính là thím nhỏ của cậu ta vận dụng quan hệ cả hắc đạo và bạch đạo, giải cứu Quý Minh Viên trước tiên. Thẩm Mỹ Vân nhìn cậu ta một cái, ngược lại không truy cứu, điều này làm cho Quý Minh Viên thở phào nhẹ nhõm, vội vả vả miệng, cái miệng này của cậu ta không giữ cửa, sớm muộn gì cũng chịu thiệt thòi lớn.
"Là như vậy, thím tôi muốn nhập hàng radio."
"Cái này dễ." Hậu Thiên Lượng lúc này vỗ ngực nói: "Thím nhỏ của cậu chính là thím nhỏ của tôi, không biết thím nhỏ của tôi muốn bao nhiêu hàng?"
Thẩm Mỹ Vân: "Cháu có thể bán bao nhiêu? Một cái lại bán bao nhiêu tiền?"
Hậu Thiên Lượng đảo tròng mắt: "Thím, thím muốn hàng rẻ hay là hàng đắt?"
Vừa nhìn là biết người này có tâm cơ tính toán.
Thẩm Mỹ Vân bất động thần sắc nói: "Có cái gì khác nhau?" Cô phát hiện với tính cách của Quý Minh Viên, đi theo Hậu Thiên Lượng sợ là bị đối phương đùa giỡn xoay quanh, cũng không biết đối phương nhân phẩm như thế nào.
Còn phải tỉ mỉ tiếp xúc mới biết được.
"Khác nhau chính là...'
Hậu Thiên Lượng đè thấp giọng: "Nhà máy chúng cháu có hàng, ở Đại Lục và Hương Giang đều có hàng. Lô hàng bên Hương Giang kia xảy ra vấn đề, người chạy, hàng bị tra xét, cháu có thể nghĩ biện pháp vớt lô hàng này ra, cũng không biết thím nhỏ có dám hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận