[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1162: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Tám Xuyên Không 14

Chương 1162: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Tám Xuyên Không 14Chương 1162: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Tám Xuyên Không 14
Đương nhiên, nếu như vợ anh cần anh phải nuôi thì anh vẫn không quyết định thay được cho đối phương.
Chẳng còn cách nào, vì anh là người sợ vợ.
"Cậu..."
Cứ như vậy khiến đối phương tức giận không nói lên lời.
"Được rồi..."
Sư đoàn trường Trương ngắt lời: "Điều kiện khoa trưởng Lý đưa ra rất tốt, nói là nếu như đồng chí Thẩm Mỹ Vân tới đó thì bên phía thành phố Mạc Hà sẽ thành lập một bộ phận riêng cho đồng chí Thẩm Mỹ Vân, cô ấy chỉ dưới quyền một mình khoa trưởng Lý, dù là lương hay biên chế đều là tốt nhất."
Mọi người lập tức trở nên ngây ngốc.
Điều kiện tốt như vậy sao?
Đặc biệt là nơi như doanh trại này, phần lớn đều là đàn ông làm chủ.
Đáp án có lẽ chỉ có bọn họ mới biết.
Không thể không nói, ý kiến này thật đúng trọng tâm, đương nhiên cũng là một trong những điều mà sư đoàn trưởng Trương muốn.
"Nếu như vậy thì chẳng phải có thể giữ được đồng chí Thẩm Mỹ Vân ở lại hay sao?"
Có người nhanh trí phản ứng lại: "Điều kiện của chúng ta không thể tốt hơn đối phương được sao?"
"Muốn khiến điều kiện của quân đội tốt hơn bên phía khoa trưởng Lý không phải dễ"
Nếu như là bọn họ, bọn họ tự hỏi chính mình, bọn họ sẽ không dao động sao?
Nói xong, mọi người đều sửng sốt.
Sư đoàn trưởng Trương ừm một tiếng: "Tôi có một kế hoạch sơ bộ, tôi định tách riêng trang trại nuôi lợn và trang trại nuôi thỏ thành lập một đơn vị trang trại chăn nuôi.
Còn Thẩm Mỹ Vân là quản đốc của trang trại chăn nuôi, cho cô vào biên chế, bắt đầu với cấp bậc của sĩ quan hậu cần."
"Ngài có cách gì sao?”
Nhưng Thẩm Mỹ Vân vừa tới đã có được, điều này khiến mọi người ít nhiều cũng có chút không thoải mái.
Ngay từ khi bắt đầu đã là quản đốc, hơn nữa cấp bậc còn ngang bằng với sĩ quan hậu cần.
Sĩ quan hậu cần lên được đến vị trí này phải mất bao nhiêu năm chứ?
Phải biết là, chức vị này cũng quá là cao rồi?
Dù sao thì những người bọn họ còn chưa leo được lên cao như vậy.
"Để đồng chí Thẩm Mỹ Vân tới chỗ của khoa trưởng Lý thì chẳng phải là chúng ta chẳng còn gì nữa hay sao?"
Vừa dứt lời, mọi người lập tức bùng nổ.
"Dù sao thì bên phía khoa trưởng Lý, không chỉ thiếu thịt mà càng thiếu một người giống như là Thẩm Mỹ Vân."
"Cứ để đồng chí Thẩm Mỹ Vân tới chỗ của khoa trưởng Lý như bình thường."
"Sao có thể như vậy được?"
Sư đoàn trưởng Trương có vẻ biết trong lòng mọi người đang nghĩ gì, ông ấy cười: "Điều kiện tôi đưa ra với đồng chí Thẩm Mỹ Vân là như vậy, nếu như mọi người không phục thì cũng chẳng có cách nào cả, chuyện này kết thúc ở đây."
"Đúng vậy, cô ấy đi rồi thì trang trại nuôi lợn phải làm sao?"
"Đúng đấy, thịt của chúng ta thì phải làm thế nào?"
Sư đoàn trưởng Trương: "Nhưng tôi thấy điều kiện tôi đưa ra cho đồng chí Thẩm, mọi người có vẻ không vui, theo tôi thấy thì điều kiện tôi đưa ra còn không tốt bằng khoa trưởng Lý." "Nếu đã như vậy thì chỉ có thể đẩy đồng chí Thẩm Mỹ Vân ra thôi."
Vừa nói xong, mọi người lập tức lật lọng.
"Được, được, lãnh đạo, cứ theo điều kiện lúc trước của ngài."
"Cho dù thế nào chúng ta cũng cũng thể kém hơn khoa trưởng Lý được đúng không?”
"Đúng vậy, đồng chí Thẩm là người của đơn vị chúng ta, quay lại chỗ của khoa trưởng Lý thì còn ra cái gì?"
"Không phải là ra điều kiện sao? Chỉ cần có thể khiến đồng chí Thẩm ở lại, điều kiện gì chúng tôi cũng đồng ý."
"Cho dù là có bảo Quý Trường Tranh phải sử dụng mỹ nam kế cũng được!"
Quý Trường Tranh: "..."
Yên lặng.
Anh đứng dậy: "Tôi nghe theo ý kiến của lãnh đạo, tôn trọng lựa chọn của vợ tôi, chuyện này tôi đứng ở phe trung lập."
Được!
Đây đúng là một tên xảo quyệt, không đắc tội với cả hai bên.
Sư đoàn trưởng mỉm cười: "Được, không bảo cậu phải bày tỏ thái độ."
Ông ấy nói với mọi người: "Quyết định lúc trước mà tôi nói, nếu mọi người không phản đối thì cứ như vậy mà làm."
Nói thế nào thì lãnh đạo cũng vẫn là lãnh đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận