[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 435: Ngày Thứ Bốn Mươi Sáu Xuyên Không 9

Chương 435: Ngày Thứ Bốn Mươi Sáu Xuyên Không 9Chương 435: Ngày Thứ Bốn Mươi Sáu Xuyên Không 9
Anh ấy thật sự tạo nghiệt mà. Tối qua, anh ấy lại đi ngủ chung phòng với Quý Trường Tranh.
Cả đêm anh ấy hầu như không ngủ.
Sĩ quan hậu cần nghe thấy liền buồn cười: "Chuyện gì vậy?
"Cậu hỏi cậu ta đi rồi biết."
Tham mưu trưởng Chu nhận lấy bữa sang, cắn một miếng bánh bao bột trắng như căm thù khổ hận mấy đời.
Quý Trường Tranh bình tĩnh nói: "Tôi không ngủ được."
Sĩ quan hậu cần nghe vậy liên mỉm cười: "Tham mưu trưởng, đây là lần đầu tiên của cậu ấy, anh phải hiểu cho người ta."
Tham mưu trưởng Chu không khỏi bật cười: "Vậy thì tối nay chúng ta đổi chỗ không?”
Sĩ quan hậu cần: "..."
Anh ấy suy nghĩ một lúc: "Tôi thực sự không muốn ở cùng phòng với một cậu bé u sầu."
"Tôi tính toán thời gian rồi. Nếu bây giờ chúng ta chạy đến đó, đến sớm có thể là tám giờ lẻ tám phút sáng, vừa hay là giờ lành tháng tốt, rất thích hợp để dạm ngõ."
Quý Trường Tranh: "Chúng ta đi dạm ngõ."
Tham mưu trưởng Chu cắn bánh bao, cười lạnh, nói: "Bây giờ là sáu giờ ba mươi phút rồi, đồng chí Quý Trường Tranh, sao đồng chí lại kêu chúng tôi dậy sớm như vậy?"
Tham mưu trưởng Chu: "..."
Sĩ quan hậu cần: "..."
Quý Trường Tranh lần lượt dọn hết mọi thứ ra ngoài, nhưng lại đứng yên tại chỗ.
Bảy giờ mười lăm phút, bọn họ xuất hiện đúng giờ trong chiếc xe .Jeep của đại đội Tiền Tiến đang được đậu dưới chân núi.
Dường như bây giờ, bọn họ chưa thể đi lên được.
*
"Không thể sớm hơn được."
Quý Trường Tranh nói: "Tôi tính toán rồi, dựa theo tốc độ của chúng ta, chỉ cần mười lăm phút là có thể lên đến nơi. Bây giờ chúng ta đi lên sớm hơn nhiều quá, điều này không tốt."
"Tôi muốn đúng tám giờ lẻ tám phút lên đến."
Tham mưu trưởng Chu hỏi: "Sao cậu còn chưa xuất phát đi?"
Tham mưu trưởng Chu: "..."
Quý Trường Tranh vẫn bất động.
Hai người kia "..."
Quý Trường Tranh: "Không có, tôi chỉ là thích thời gian tám giờ lẻ tám phút thôi."
"Cậu còn không phải mê tín dị đoan."
Mười phút, mười lăm phút, ba mươi phút sau, mắt thấy càng nhiều xã viên bắt đầu vây quanh chiếc xe .Jeep hóng hớt.
Sĩ quan hậu cần: "..."
Đó là Sĩ quan hậu cần và một người đàn ông tròn trịa đang tám chuyện cùng các xã viên.
"Đúng vậy, anh đồng hương, chúng tôi tới đây để xin dạm ngõ."
"Anh hỏi ai à? Đương nhiên là đồng chí Thẩm Mỹ Vân."
Anh ấy vừa nói lời này, những người xung quanh đều sửng sốt: "Ý anh là đồng chí Thẩm?
"Thanh niên trí thức Thẩm hả?"
Vừa nói lời này, Quý Trường Tranh theo bản năng nhìn sang, cảm thấy cái tên Thanh niên trí thức Thẩm có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ mình đã nghe thấy ở đâu.
Anh vẫn đang ôm máy phát thanh, giơ tay nhìn đồng hồ thì thấy thời gian thích hợp để đi đã đến.
Quý Trường Tranh hướng các xã viên gật đầu: "Xin mọi người nhường đường, chúng tôi cần phải lên núi."
Chỉ trong nửa giờ đồng hồ, đội sản xuất không biết nghe tin tức từ đâu truyền đến, truyền đi nhanh đến mức có rất nhiều người cùng lúc kéo đến. Tất cả đều tụ tập ở đây.
Cả con đường dưới chân núi kẹt cứng lại, nước chảy không lọt.
Theo lời chào của Quý Trường Tranh, những người xung quanh cũng ý thức tránh sang một bên.
Sau khi nhìn thấy Quý Trường Tranh và những người khác lên núi.
Mọi người bắt đầu tụ tập lại bàn tán.
"Không biết người yêu của Thanh niên trí thức Thẩm làm công việc gì?"
"Nhìn dáng vẻ có vẻ điều kiện rất tốt."
"Ừ, bọn họ lái chiếc xe Jeep, tôi còn nhìn thấy một chiếc máy khâu và một chiếc xe đạp. Xe đạp là của nhãn hiệu Phượng Hoàng."
"Lão bí thư, ông có biết lai lịch người yêu của Thanh niên trí thức Thẩm không?"
Lão bí thư làm sao biết, ông ấy lắc đầu: "Chúng ta đi lên tham gia náo nhiệt đi."
Dù sao lần này cũng là càng đông càng vui.
Ông ấy nói xong, đoàn người phía sau như đại đội lập tức đi theo.
Những người của điểm thanh niên trí thức cũng không ngoại lệ.
"Lệ Hoa, cô có biết người yêu của Thanh niên trí thức Thẩm làm nghề nghiệp gì không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận