[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1835: Ngày Thứ Hai Trắm Lẻ Tám Xuyên Không 4

Chương 1835: Ngày Thứ Hai Trắm Lẻ Tám Xuyên Không 4Chương 1835: Ngày Thứ Hai Trắm Lẻ Tám Xuyên Không 4
Lời nói của cô như truyền cảm hứng, khiến Hồng Đào và những người khác cảm thấy tràn đầy sinh lực.
"Vậy thì chúng ta cùng kiên trì." Thực ra, thấy thái độ mọi người như không có chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng họ đều rất tuyệt vọng vì căn bản trong lòng không còn chút hy vọng nào.
Không thấy đường về nhà.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, thấy trời đã tối, cô tạm biệt mọi người: "Tôi đưa Miên Miên về nhà trước, tránh trời tối khó lên núi."
Tất nhiên, mọi người không có đạo lý gì để không đồng ý.
*
Vào ngày này, ngày 19 Tết, Thẩm Mỹ Vân rất ít khi ngủ nướng. Người nhà cô cũng biết ngày thường cô rất bận rộn và mệt mỏi nên hiếm khi kêu cô dậy.
Khi cô tỉnh dậy thì đã là chín giờ, bên ngoài là thời tiết tốt hiếm có. Trời không còn tuyết nữa, ánh nắng chiếu xuyên qua khiến Thẩm Mỹ Vân đột nhiên hoảng hết.
Quý Trường Tranh: "Đồng hồ sinh học đánh thức dậy, anh quen rồi."
Khung cảnh bận rộn khiến Thẩm Mỹ Vân có cảm giác như sắp đón năm mới thật sự.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: "Quý Trường Tranh, sao anh dậy sớm như vậy?"
Tim Quý Trường Tranh bất giác đập thình thịch: "Mỹ Vân." Anh dừng tay, từ trong sân sải bước đi về phía cửa.
Lúc cô đang ngơ ngác đứng ở cửa, Quý Trường Tranh đang chẻ củi, liếc nhìn đã nhận ra Thẩm Mỹ Vân đã dậy đứng ở cửa, ánh nắng ban mai chiếu vào người cô, hòa lẫn với sương mù lạnh lẽo, có một loại cảm giác như trong sương mù xuất hiện mỹ nhân.
Hẳn là cả nhà phải dậy từ rất sớm, ngoại trừ cô. Khi cô bước ra, mọi người trong nhà đều đang bận rộn. Trần Viễn và Thẩm Hoài Sơn đang giết gà nhổ lông, Trần Hà Đường đang giết cá, Trần Thu Hà đang làm bánh trôi khoai lang nhân củ sen và thịt viên, Tống Ngọc Thư thì phụ giúp việc, thậm chí cả Miên Miên cũng có mặt ở đó.
Thẩm Mỹ Vân sửng sốt một lát, sau đó cười lớn, tức giận liếc nhìn anh, ánh mắt đung đưa "Đẹp cái gì chứ? Đầu bù mặt dơ, mà còn chưa rửa mặt nữa."
Anh một mình ăn ba bát lớn, đương nhiên không nói điều này với Thẩm Mỹ Vân.
Thẩm Mỹ Vân gật đầu, lúc cô đang định quay người lại, Quý Trường Tranh đột nhiên nói vào tai cô: "Em thật xinh đẹp.”
"Em đi rửa mặt đi. Mẹ đang ở trong bếp nấu cháo kê, táo đỏ và khoai lang cho em ăn, ngọt ngọt rất ngon."
Tại sao người đàn ông này đột nhiên trở nên miệng lưỡi trơn tru như vậy? Đương nhiên, nếu Quý Trường Tranh biết được, anh nhất định sẽ oán trách nói mình chỉ đang nói sự thật.
Quý Trường Tranh: "Chính là đẹp đó”
"Em để mặt mộc cũng rất đẹp, không rửa mặt thì còn đẹp hơn."
Cô thậm chí còn băn khoăn liệu mình có bốc mùi khó chịu trong hoàn cảnh như vậy hay không, thế mà Quý Trường Tranh vẫn có thể khen ngợi cô đẹp.
Thẩm Mỹ Vân giơ tay đẩy cánh tay anh: "Chặt củi đi."
Thẩm Mỹ Vân mím môi nói: "Vậy chúng ta có lộc ăn rồi."
Trên mặt Trần Thu Hà đầy ý cười nói: "Đúng vậy, năm nay các con đều trở về, đương nhiên phải làm nhiều hơn. Mẹ đã dùng hết dầu của tháng sau và tháng sau nữa.
Trên thớt có ba cái chậu được đổ đầy tới miệng.
Đánh răng xong, cô ngạc nhiên nhìn Trân Thu Hà và mọi người nói: "Mẹ, hôm nay chúng ta sẽ ăn bánh tiêu chiên, bánh khoai lang chiên, củ sen kẹp thịt sao?"
Bọn nhỏ đã trở về, bà ấy đương nhiên rất vui khi làm như vậy. Cô chạy vào bếp, lấy một chiếc chậu tráng men trên kệ gỗ, đổ một ít nước ấm vào chậu rồi dùng khăn lông rửa mặt.
Tống Ngọc Thư đang nhào nặn viên khoai lang, đặt vào lòng bàn tay bằng phẳng của mình để Thẩm Mỹ Vân nhìn: "Em có thấy nó tròn không?"
Đây là lần đầu tiên cô ấy có một cái Tết náo nhiệt như vậy, cả gia đình đều quây quần bên nhau cùng bận rộn.
Thẩm Mỹ Vân gật đầu: "Rất tròn, giống như..." Cô suy nghĩ hồi lâu, cúi đầu xuống, có một loại cảm giác khó tả.
Cuối cùng, cô nói: "Giống như trăng sáng."
Đây là loại ví dụ gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận