[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2202: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Mốt Xuyên Không 7

Chương 2202: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Mốt Xuyên Không 7Chương 2202: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Mốt Xuyên Không 7
Kim Lục Tử quay đầu sang nhìn đầu tiên, sau đó cậu ta nói với Diêu Chí Anh: "Không phải đó đấy sao?"
Diêu Chí Anh cũng thuận thế mà nhìn sang, quả nhiên đã lập tức thấy Tiểu Hầu đang ngồi ở ghế lái, cười với cô ấy rồi nói: "Chị Chí Anh"
Diêu Chí Anh cũng không ngờ tới là gặp được Tiểu Hầu ở đây, lúc này cô ấy cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn, đột nhiên chạy chậm đến bên cạnh Tiểu Hầu, đập đập lên cánh cửa xe: "Mau xuống xe, Mỹ Vân bị người ta khi dễ rồi."
Lời này vừa dứt thì nụ cười trên khuôn mặt Tiểu Hầu cũng tắt ngúm."Chị dâu tôi bị người ta khi dễ sao?"
Một giây tiếp theo cậu ta đã đẩy cửa xe ra muốn đi xuống, thế nhưng kết quả lại bị Diêu Chí Anh ngăn lại.
Cô ấy đơn giản chỉ muốn kể lại chuyện đó một lần.
"Lái xe qua đó, sau đó mang hết hàng hóa tới trước mặt người đàn bà kia, cho cô ta nhìn một chút xem có phải chúng ta gạt người hay không."
Kim Lục Tử nghe xong thì lắc đầu: "Ý của Mỹ Vân không phải là vậy."
Tiểu Hầu chần chừ một chút: "Nhỡ chúng ta bị buộc là đầu cơ trục lợi sau đó bị bắt lại thì sao?"
Kim Lục Tử đột nhiên cười lên: "Cô ấy muốn lừa bán lô hàng này cho Hỗ Thành sáu trăm đó."
Kim Lục Tử 'Ừ một tiếng: "Chính xác là những gì hai người đang nghĩ đó."
Diêu Chí Anh và Tiểu Hầu trố mắt nhìn nhau: "Anh chắc chứ?"
Cái này —
"Đi thôi." Cậu ta gọi Tiểu Hầu: "Lái xe tới trước cửa Hỗ Thành sáu trăm đi, mang theo đống hàng hóa này đến trước mặt bọn họ." "Vậy em ấy có ý gì?"
"Mọi người nhìn xem, phía trên này đã có tin tức mới nhất thông báo về mở cửa và cải cách đây."
Kim Lục Tử lắc đầu: "Báo chí đã đăng tin về tin tức cải cách và mở cửa rồi, còn khích lệ phát triển kinh tế tư nhân, chuyện này cũng thể hiện rằng hiện tại chúng ta hoàn toàn là hợp lý hợp pháp, hơn nữa còn có thể đối mặt với mọi người nữa."
Nói xong cậu ta còn cố ý mua một tờ báo mang theo bên người.
Dù sao thì chuyện vào tận miền Nam để nhập hàng về vẫn khiến người ta phải kinh ngạc.
Lúc này Tiểu Hầu và Diêu Chí Anh mới yên tâm.
*Thượng phương bảo kiếm: thanh kiếm báu của nhà vua, nắm chắc sự việc.
"Cứ yên tâm đi đi, tin tức này được công bố rồi thì không còn người nào có thể nói chúng ta là đầu cơ trục lợi nữa đâu." Bọn họ quang miinh chính đại.
Có tờ báo này rồi thì bọn họ cũng chính là đang cầm theo thượng phương bảo kiếm*.
Tiểu Hầu ngồi ở đằng trước lái xe đến thẳng cửa chính của cao ốc bách hóa. Tiếng xe nổ khiến thoáng chốc hấp dẫn được không ít sự chú ý.
Thẩm Mỹ Vân khẽ mỉm cười đáp: "Cười vì cô sắp đạt được nguyện vọng rồi đó."
Mà Thẩm Mỹ Vân nhìn chiếc xe đỗ lại tại cửa chính thì cũng vô cùng kinh ngạc, sau đó cười lên thành tiếng.
Mấy nhân viên bán hàng trố mắt đứng nhìn nhau: "Bây giờ đâu phải là thời gian giao hàng đâu nhỉ?"
"Là xe hàng sao?”
"Cô cười cái gì?" Trong lòng Vương Nguyệt Mai nổi lên một suy nghĩ không tốt lắm.
"Sao lại có một chiếc xe tiến đến đây vậy?"
"Cái gì?" Vương Nguyệt Mai sửng sốt một chút. Thẩm Mỹ Vân cũng chẳng thèm nhìn cô ta mà sải bước ra ngoài, đúng lúc này Tiểu Hầu cũng nhảy xuống xe, cậu ta đi tới rồi kêu một tiếng: "Chị dâu."
"Là cậu sao?" Cô cũng rất kinh ngạc vì vào lúc này Tiểu Hầu lại xuất hiện ở đây, thế nhưng đây cũng chính là mong muốn của cô.
Thẩm Mỹ Vân nói: "Mang hàng vào trong với tôi đi."
"Mang vào chính giữa cao ốc bách hóa này ấy."
Chuyện này —
Tiểu Hầu toét miệng cười một cái, lập tức hiểu được ý định vì sao làm như vậy của Thẩm Mỹ Vân: "Được thôi."
Cậu ta gọi thêm một người tài xế nữa rồi cùng nhau dọn hàng mang vào cùng với Kim Lục Tử, Diêu Chí Anh và Thẩm Mỹ Vân.
Chỉ trong chốc lát năm người đã mang được mấy chục chiếc rương chứa đồng hồ đeo tay điện tử vào chính giữa bên trong cao ốc bách hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận