[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 761: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 8

Chương 761: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 8Chương 761: Ngày Thứ Tám Mươi Hai Xuyên Không 8
Bà Quý ngước mắt lên, trong mắt không còn nụ cười như xưa mà thay vào đó có chút sắc bén: "Tuyết Cầm, chúng ta biết nhau đã gần ba mươi năm rồi, mà quan hệ mẹ chồng con dâu cũng được hai mươi ba năm chẫn rồi."
"Cho nên, không nên đừng xem thường sự hiểu biết của mẹ về con có được không?"
Trong mắt bà ấy không chứa được một hạt cát.
Lời này vừa dứt, Cố Tuyết Cầm im lặng một chút, bà ta cho ra một lý do vô cùng gượng hạo.
"Mẹ, nếu con nói con vừa đi vệ sinh vô tình bỏ lỡ thì sao?"
Bà Quý nhìn bà ta chằm chằm trong chốc lát, giọng trầm tĩnh nói: 'Mẹ muốn nghe lời nói thật."
Lời này vừa dứt, Cố Tuyết Cầm im lặng, không biết qua bao lâu, bà ta mới nói ra một vấn đề không hề liên quan: "Mẹ, Minh Viễn bởi vì Trường Tranh mà không trở lại."
Từ sau lần trước Minh Viễn trở lại, thì không còn thân thiết với bọn họ nữa, thậm chí còn không về nhà nữa.
"Đây là nhà của con trai ông, tại sai con trai ông không thể trở lại?"
Cố Tuyết Cầm lắc đầu một cái: "Con không biết."
Vừa dứt câu, Quý Trường Đông đã đẩy cửa đi vào, gió từ ngoài cửa thổi vào một luồng hơi nóng: "Tôi nghĩ bà thật sự bị hồ đồ rồi."
Bởi vì chú nhỏ ở nhà, cho nên ngay cả nhà Minh Viễn cũng không thể trở về.
Nhưng mà, nhiêu đó là đủ rồi.
Cố Tuyết Cầm thấy chồng còn chưa rõ mọi chuyện ra sao, đã chỉ trích mình, lúc này bà ta tức giận nói: "Là tôi hồ đồ sao? Là ông không hiểu con trai của ông."
Vừa nghe lời nói này, bà Quý cau mày theo bản năng: "Chuyện này thì có quan hệ gì với Trường Tranh?"
"Không phải, bà đi tìm nguyên nhân khắp nơi, nhưng chưa từng nghĩ đến bản thân mình sao?”
Quý Trường Đông nghe xong, trong mắt ông ta tràn đầy sự thất vọng: "Cố Tuyết Cầm, chẳng lẽ bà thật sự không biết rốt cuộc tại sao Minh Viễn không trở về à?"
Câu này vừa được nói ra, Cố Tuyết Cầm bỗng nhiên cao giọng nói: "Chẳng lẽ không phải bởi vì Trường Tranh sao?"
Tại sao chú nhỏ vừa trở lại, thì ngay cả nhà Minh Viễn cũng không trở vê?
"Bà cảm thấy thằng bé còn có thể tiếp tục ở trong cái nhà này hay sao?"
Cố Tuyết Cầm không nói lời nào.
"Tôi giúp bà đếm, ít nhất không dưới mười lần xem mắt."
Sắc mặt Quý Trường Đông thất vọng nói: " Khi Minh Viễn trở về, bà đã giới thiệu cho thằng bé đi xem mắt bao nhiêu lần? Bà có từng đếm thử chưa?"
Đương nhiên Cố Tuyết Cầm không tin nguyên nhân nằm ở mình.
Nhìn như bất cần đời, nhưng mà thủ đoạn hết sức cương quyết, không cho bất kỳ ai có thể cãi lại và phản đối.
Sau khi hỏi xong câu hỏi này, Cố Tuyết Cầm vốn còn đang nói chuyện liên hồi lập tức im lặng.
Anh hỏi ngược lại.
Không biết Quý Trường Tranh xuất hiện vào lúc nào, anh đứng ở cửa, đứng chắp tay, khuôn mặt tuấn tú của anh có chút lạnh lùng: "Chị dâu, chị thật sự nghĩ như vậy sao?"
Mặc dù, bà ta lớn hơn Quý Trường Tranh rất nhiều, nhưng mà không thể không thừa nhận, rằng bà ta rất sợ đứa em chồng này.
Bà ta nói một cách chính đáng: "Lúc ấy khi Trường Tranh trở lại, Minh Viễn bắt đầu hời hợt với chúng ta, rất khó để tôi không liên tưởng đến việc giữa bọn họ có chuyện bất hoà nào đó."
Từ lúc anh nói không kết hôn, về sau đột nhiên kết hôn, sau khi đã quyết định xong tất cả mọi việc, thì bình tĩnh thông báo cho người nhà họ Quý c biết.
Cũng giống nhau phong cách của anh vậy.
Cố Tuyết Cầm yên lặng, cũng khiến cho cả nhà rơi vào sự im lặng đến rợn người.
Thẩm Mỹ Vân nhận ra Quý Trường Tranh đi lâu như vậy vẫn chưa trở về, cô quyết định ra ngoài tìm xem, nhưng mà không ngờ lại gặp phải cảnh tượng này.
Cô suy nghĩ một chút, ngược lại cũng không mở miệng, mà chỉ đứng ở phía sau Quý Trường Tranh.
Quý Trường Tranh nắm tay cô, nói với mọi người, hay đúng hơn là nói với Cố Tuyết Cầm: "Thẩm Mỹ Vân là vợ của Quý Trường Tranh tôi, ở nhà họ Quý cô ấy cũng chính là tôi, tôi cũng chính là cô ấy, hai người chúng tôi là một."
Bạn cần đăng nhập để bình luận