[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1145: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Bảy Xuyên Không 6

Chương 1145: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Bảy Xuyên Không 6Chương 1145: Ngày Thứ Một Trăm Hai Mươi Bảy Xuyên Không 6
Đi quanh cổng khu tập thể, đến nỗi mà Quý Trường Tranh vừa mới ra ngoài đã bị bọn họ nhìn thấy.
Quý Trường Tranh: "Ra ngoài có chút việc."
"Cậu mang gánh quang gánh làm gì vậy?
Sĩ quan hậu cần tò mò.
Quý Trường Tranh vốn dĩ không muốn trả lời, nhưng sĩ quan hậu cần biết khá rõ về phương diện này, thế nên anh liền hỏi: "Anh có biết gần nơi đóng quân của chúng ta chỗ nào có bùn vàng không?"
Cần bùn vàng, không phải là bùn đen.
Thế thì lại khác.
"Cậu cần bùn vàng để làm gì."
"Cảm ơn."
Sĩ quan hậu cần tiện tay đưa cho anh một điếu thuốc: "Có, hút điếu thuốc đã rồi hãng đi?"
Sĩ quan hậu cần và tham mưu Chu nhìn nhau, cuối cùng vẫn là sĩ quan hậu cần bại trận: "Phía sau nhà ăn của chúng ta một một miếng, đó là bùn vàng."
Quý Trường Tranh lắc đầu: "Cai rồi."
"Sao mà nóng nảy thế."
"Dính chân lắm, lúc dỡ hàng, rất nhiều người không thích."
Quý Trường Tranh: "Anh chỉ cần nói là có hay không thôi mà."
Anh ấy dập điếu thuốc và nói với tham mưu Chu: "Vậy thì chuyện này chúng ta tạm thời như vậy, tôi đi xem xem Quý Trường Tranh đang làm cái gì."
Vì thế nên Quý Trường Tranh thật sự là không biết đến mảnh đất này. Sĩ quan hậu cần ngẫm nghĩ mọi chuyện cơ bản đã bàn bạc xong với tham mưu Chu rồi.
Quý Trường Tranh gánh đòn gánh tới đó đào, miếng đất sau nhà ăn, anh thật sự rất ít khi đi qua, chỗ đó là điểm nhận hàng, về cơ bản thì chỉ có sư phụ Hoàng mới thường xuyên đến đó.
"Tôi đi với anh."
Nói xong, tham mưu Chu cũng không muốn về nhà.
Hai đứa con ở nhà quá ồn ào, chi bằng là đi lang thang ở bên ngoài.
Dù sao thì sự tò mò của anh ấy đã được khơi dậy rồi.
Anh ấy rũ tuyết ở trên người xuống, nói.
"Mỹ Vân nhà tôi muốn làm một cái lò để nướng bánh gato."
Chuyện này cũng không giấu được.
Quý Trường Tranh không biết là mình đi đào bùn vàng mà còn có hai người trợ giúp đi theo, thấy bọn họ đều theo tới.
Xem ra hai người đều khơi dậy sự tò mò với đối phương.
Nên nói thẳng.
Sĩ quan hậu cần có ngạc nhiên mất một lát: "Vậy được, đi theo đi."
"Bánh gato?”
Sĩ quan hậu cần chưa từng nghe tới, tham mưu Chu cũng vậy.
Đây là một từ ngữ kỳ lại.
Quý Trương Tranh ừm một tiếng: "Sinh nhật của Miên Miên, nên cô ấy muốn làm một cái bánh gato."
"Sinh nhật không phải là ăn mì trường thọ sao? Sao lại ăn bánh gato? Từ ngữ này thật là kỳ quái."
Sĩ quan hậu cần vô cùng ngạc nhiên nói. Quý Trường Tranh không giải thích nhiều: "Túm lại là các anh biết thế là được, đừng có nói ra bên ngoài.
"Nếu như tò mò thì có thể đi cùng với tôi, xem tôi làm như thế nào."
Đương nhiên, có thêm hai người trợ giúp thì ai mà không thích.
Sĩ quan hậu cần và tham mưu Chu nhìn nhau, sĩ quan hậu cần nhanh nhẹn hơn một chút, phản ứng ngay lập tức.
"Ý cậu nói là Mỹ Vân nghĩ ra món ngon mới đúng không?"
Bánh gato có nghĩa là món ngon, có vẻ như không có vấn đề gì.
Quý Trường Tranh ừm một tiếng, nhận mạnh nói: "Nhưng là dùng để tổ chức sinh nhật cho Miên Miên."
Sĩ quan hậu cần thầm nghĩ, anh ấy đi chúc mừng sinh nhật cho Miên Miên, chẳng phải là được sao.
Đương nhiên là ý định này chắc chắn là không thể nói ra.
Anh ấy đi theo đào bùn vàng giúp, dù sao thì anh ấy cũng động tay giúp đỡ, tới lúc đó sau khi Thẩm Mỹ Vân nướng bánh gato gì đó xong, chẳng có lẽ lại không cho anh ấy ăn?
Anh ấy ở bên này làm việc nhanh nhẹn, tham mưu Chu dường như nghĩ ra chút gì đó.
Cũng đi theo giúp.
Lần trước, Mỹ Vân nướng sườn cừu.
Mùi vị đó hai người Trần Viễn và bác sĩ Tân nhắc suốt cả một tháng trời, đêu đang nghĩ lại về mùi vị đó.
Tóm lại là bánh gato là cái gì bọn họ không biết.
Chỉ cần biết là, món gì mà Mỹ Vân làm ra cũng đều rất ngon.
Ba người giúp đỡ, rất nhanh đã đào được hai sọt bùn vàng, khi gánh về đến nhà thì Thẩm Mỹ Vân đã quét dọn sạch sẽ tuyết rơi ở ngoài sân, để ra một khu vực sạch sẽ rộng khoảng một mét, dựa vào tường sân. ebookshop.vn
Bạn cần đăng nhập để bình luận