[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 974: Ngày Thứ Một Trăm Lẻ Bảy Xuyên Không 8

Chương 974: Ngày Thứ Một Trăm Lẻ Bảy Xuyên Không 8Chương 974: Ngày Thứ Một Trăm Lẻ Bảy Xuyên Không 8
Lão bí thư chi bộ nhìn cô một lát, một là Thanh niên tri thức Diêu quả thật thích hợp, một là hắn nguyện ý cho Thẩm Mỹ Vân, mặt mũi này.
Liền mở miệng: "Vậy thì Thanh niên tri thức Diêu."
Nói xong, còn không quên cảnh cáo Triệu Dã: "Sau này thanh niên tri thức Diêu không chỉ là thanh niên tri thức, mà còn là cán sự của đại đội chúng ta, Triệu Dã à, để mẹ cậu an ổn một chút."
Lời này vừa nói.
Sắc mặt Triệu Dã nhất thời xanh mét, nhưng rốt cuộc là hình thế bức người, cúi đầu đồng ý.
Mẹ mù của Triệu Dã không phục, thầm nghĩ, Thanh niên tri thức Diêu trở thành cán sự tốt, vừa vặn xứng đôi với Tiểu Dã nhà bọn họ.
Bà ta muốn mở miệng, lại bị Thẩm Mỹ Vân như cười như không nhìn qua: "Thím mù, thím còn gì muốn nói không?"
Rõ ràng Thẩm Mỹ Vân ngữ khí là nhẹ nhàng, nhưng là lại để cho mẹ mù, theo bản năng đánh run rẩy.
Được rồi, tất cả mọi người giải tán đi.
Bà ta vẫn có tính toán.
Lão bí thư chi bộ bảo nẹ mù, xin lỗi Diêu Chí Anh, hơn nữa cam đoan sau này sẽ không dây dưa với Diêu Chí Anh nữa.
Thẩm Mỹ Vân cười cười không lên tiếng, chỉ ở bên cạnh im lặng nhìn.
Lời nói ban đầu của mẹ mù đến bên miệng, nhất thời lại nuốt trở vào.
Chuyện này lúc này mới kết thúc.
Bà ta là người mù không sai, nhưng trong lòng lại giống như gương sáng, biết người nào có thể chọc, người nào không thể chọc. Nếu không là hiện trường có Thẩm Mỹ Vân và Tào Chí Phương, cô ấy khẳng định đã bị người lừa gạt.
Nói thật, lúc trước bị mẹ mù giữ chặt, cả người cô ấy đầu óc trống rỗng.
Hoàn toàn mơ hồ, không biết phải làm sao.
Diêu Chí Anh đỏ mắt ừ một tiếng, chờ tất cả mọi người rời đi về sau, cô ấy lôi kéo Thẩm Mỹ Vân cùng Tào Chí Phương tay: "Nếu không là hai người, em cũng không biết làm sao bây giờ."
Lời này, Tào Chí Phương thích nghe, cô ta bĩu môi, đắc ý: "Tuy tính cách tôi không tốt lắm, người lại keo kiệt, chanh chua, nhưng ưu điểm của tôi cũng rất rõ ràng, đó chính là tôi bao che khuyết điểm."
Tào Chí Phương cảm thấy đây không phải là lời hay, cô ta trừng mắt: "Tôi không thích nghe khích lệ như vậy."
"Tào nữ hiệp về sau không ngừng cố gắng."
Thẩm Mỹ Vân không tđể ý khoát tay: "Chủ yếu vẫn là Chí Phương đánh tốt, sau này cứ dựa theo tiêu chuẩn này mà mắng chửi người."
"Tôi dùng nhiều đồ của Chí Anh như vậy, không dùng không của cô, sau này cô đi theo tôi là được rồi."
So với điểm thanh niên tri thức như bọn họ, lão bí thư chi bộ kỳ thật tâm càng thiên về các xã viên đội sản xuất.
Nhưng, Kiều Lệ Hoa rốt cuộc là chị lớn, cô ấy dặn dò theo: "Chí Anh, Mỹ Vân đề cử cô đi theo bí thư chi bộ làm việc, cô cứ mặc kệ cái khác, chỉ cần nhớ ký ghi chép hội nghị kia, cô yên tâm liên hướng về phía này, về sau lão bí thư chi bộ sẽ không mặc kệ ngươi."
Có lời này, Diêu Chí Anh nhất thời cảm giác an toàn đề cao không ít, cảm động không thôi.
Phải!
Nói thế nào nhỉ. "Cái khác không nói, ai dám tới chạm một ngón tay của cô, tôi sẽ mắng chết anh taU"
Đây cũng là chuyện không đáng trách.
Dù sao, xã viên là người bản xứ, làm hàng xóm cả đời.
Diêu Chí Anh ừ một tiếng: "Tôi biết, tôi nhất định sẽ làm việc thật tốt."
"Tôi không muốn gả cho Triệu Dã, dọa người, quá dọa người."
Thà độc thân cả đời, sống nương tựa lẫn nhau với em trai, cô cũng không muốn gả cho Triệu Dã.
Nhìn thấy cô ấy cam đoan như vậy, tất cả mọi người đều nở nụ cười theo.
"Không đến mức, nếu gặp được người thích hợp, cũng không phải là không thể gả."
*
Sau khi Thẩm Mỹ Vân về nhà, nhắc tới việc này với Trần Thu Hà, Trần Thu Hà lắc đầu: "Mẹ của Triệu Dã không phải đồ vật, muốn dùng đạo đức bắt cóc, tính kế một đứa con dâu."
"Như vậy con dâu thật sự tới tay, mẹ yên tâm, bà ta chỉ biết làm trâm trọng thêm, tuyệt đối sẽ không đối tốt với cô gái Chí Anh kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận