[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1907: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Bảy Xuyên Không 1

Chương 1907: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Bảy Xuyên Không 1Chương 1907: Ngày Thứ Hai Trăm Mười Bảy Xuyên Không 1
Hướng Hồng Anh suyt một tiếng: "Em biết là được, không cần nói ra." Cô ấy thở dài: "Mỹ Vân cùng Trường Tranh cũng có điều kiện tốt, một con dê nói mua là mua, mua còn mang về mọi người cùng nhau ăn. Cô ấy thật là hào phóng."
Không mang theo ý châm chọc, mà là thật tâm thật ý cảm thán, dù sao Hướng Hồng Anh tự cho rằng, cô ấy đang tự hổ thẹn, dù sao một con dê cần cô ấy chi hơn nửa tháng tiền lương, nếu như là cô ấy, cô ấy đại khái sẽ đóng cửa lại tự nhà mình ăn.
Nhiều nhất là để cho chồng nhà mình đưa hai ba cân thịt dê về hiếu kính ba mẹ, còn nhiều hơn thì đừng hòng.
Từ Phượng Hà trầm mặc: "Điều kiện tốt tất nhiên không giống nhau. Hơn nữa em nghe mẹ nói, Mỹ Vân còn là giám đốc trại chăn nuôi."
Giám đốc à, trong mắt cô ấy đây đều là vị trí cao không thể với tới.
Dù sao, giám đốc xưởng thép một năm cũng không gặp qua mấy lần.
Lần này, đến lượt Hướng Hồng Anh cũng trầm mặc, cô ấy thở dài nói: "Khó trách mẹ thích Mỹ Vân." Nếu là cô ấy thì cô ấy cũng thích, công việc tốt sẽ kiếm nhiều tiền, hơn nữa cũng dễ nâng đỡ người nhà.
Trong đông đảo lứa con dâu, Mỹ Vân thoáng cái trổ hết tài năng của một cô con dâu kiểu mẫu rồi.
Thẩm Mỹ Vân ôm cánh tay anh, mặt mày dịu dàng cười: "Người hiểu em chỉ có Quý Trường Tranh thôi."
Đổi góc độ khác mà nghĩ, nếu như con dâu sau này của cô ấy như vậy, cô ấy cũng sẽ thích. Suy cho cùng, sau khi kết hôn làm mẹ, góc độ nhìn nhận vấn đề sẽ không giống nhau.
Cô còn đang nói chuyện với Quý Trường Tranh: "Buổi tối chúng ta ăn sườn dê nướng đi."
Thẩm Mỹ Vân còn không biết, cô đã là đối tượng hâm mộ của mọi người. "Đúng vậy."
Quý Trường Tranh nhướng mày: "Vậy có muốn thêm một xiên thịt dê nướng không?" Anh từng ăn xiên thịt dê nướng ở Tân Cương một lần, mùi vị rất ngon.
"Cho nên, mẹ mới thích cô ấy."
Điều này thật làm khó Quý Trường Tranh: "Anh phải đi tìm người hỏi mới biết được."
Thẩm Mỹ Vân: "Nướng thịt ba chỉ đi, nướng với bơ."
"Đúng rồi, có bơ không?" Cái này cũng không dễ tìm, ở đời trước, lúc cô đến tiệm thịt nướng thích nhất chính là nướng thịt với bơ, sẽ dậy lên mùi thơm rất cuốn hút, ăn rất ngon.
Sau khi nghiên ngẫm từng chữ, khiến Quý Trường Tranh nhịn không được bật cười: "Ngoại trừ cái này, còn muốn ăn gì không?"
Cô chỉ thuận miệng nhắc tới mà thôi.
Điều này làm cho, Thẩm Mỹ Vân cực kỳ ngạc nhiên, cô chạy chậm tới, gió thổi lên tóc của cô, lộ ra một khuôn mặt quá mức xinh đẹp.
"Quý Trường Tranh, anh lấy ở đâu ra vậy?" Giọng nói mang theo vẻ không thể tin.
Anh làm gì đều rất có tâm, chờ hai tiếng sau, lúc trở về trong tay lập tức mang theo một khối bơ sáng bóng trở về.
Quý Trường Tranh: "Nhà máy liên kết thịt". Bắc Kinh có nhà máy liên kết thịt, nhưng bên trong bình thường có thịt heo là nhiều, nhưng thịt gà, thịt bò, thịt dê cũng có, chỉ là tương đối ít, một bọc bơ ba cân bơ này, lúc nãy anh tìm vài người quen mới lấy được.
Anh vừa nói, ánh mắt Thẩm Mỹ Vân lập tức sáng lên: "Được."
Quý Trường Tranh cúi đầu ừ một tiếng: "Bên dưới còn có hai cân thịt bò, cùng làm thịt nướng nhé?”
Một miếng bơ sáng bóng, không biết có thể dùng bao nhiêu lần.
Thẩm Mỹ Vân nhận lấy túi nhìn: "Đúng là bơ thật này."
Hắn nghĩ đã cất công mua bơ, dứt khoát cũng làm chút thịt bò đi, người khác không dễ tìm mua, nhưng đối với Quý Trường Tranh mà nói lại không khó.
Đầu năm nay ai muốn mua bơ nướng thịt, đều phải tranh cướp nhau, người bình thường căn bản không mu được.
Thịt bò xiên nướng, bơ lạt, thịt dê xiên nướng, thịt ba chỉ, sườn dê nướng, thêm chút khoai tây nướng, chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta chảy nước miếng.
Nhìn thấy phản ứng này của Thẩm Mỹ Vân, Quý Trường Tranh biết mình mua thịt bò đúng lúc: "Phải làm thế nào?"
Anh thực sự không biết làm thịt nướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận