[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2810: Ngày Thứ Ba Trăm Mười Chín Xuyên Không 6

Chương 2810: Ngày Thứ Ba Trăm Mười Chín Xuyên Không 6Chương 2810: Ngày Thứ Ba Trăm Mười Chín Xuyên Không 6
Thẩm Mỹ Vân: "Mở văn phòng kế toán đi? Dù sao Dương Thành Bằng Thành cũng không biết có bao nhiêu ông chủ, những người này giống như em đều thiếu kế toán tính sổ, chị mở một văn phòng kế toán, tìm đến bảy tám chục kế toán nhỏ, dẫn bọn họ ra ngoài nhận chủ thuê làm việc."
Tống Ngọc Thư vừa nghe lập tức hứng thú: "Em nói tỉ mỉ một chút."
"Chiu cứ dựa theo việc làm ăn mà thu phí, ví dụ như, Y Gia của em chị tính sổ cho em, một năm thu hai ngàn đồng, Hy Vọng Mới của em, chị thu năm trăm, đối ngoại cũng vậy, như là ông chủ khác, bọn họ có thêm một vụ làm ăn, chị lập tức nhận lấy sổ sách của bọn họ, chị tính sổ cho bọn họ, về phần lấy bao nhiêu tiền, cái này chị phải thương lương."
Lần này, Tống Ngọc Thư nghe hiểu: "Nói cách khác là chị nhận ngoài kiếm tiền."
Giao tiếp với người chuyên nghiệp rất tốt.
Chỉ cần nói một lần, đối phương lập tức hiểu.
"Là như vậy. Chị có thể chuẩn bị một ít kế toán dưới tay, chị phải biết Dương Thành cùng Bằng Thành, có bao nhiêu chủ doanh nghiệp, chị cho dù là ăn lời một phần mười doanh thu, hàng năm số tiền chị kiếm được chắc chắn không ít hơn cái này."
Cô ấy còn đang sững sờ.
Cái này gọi là nước phù sa không chảy ruộng ngoài.
Thẩm Mỹ Vân liếc mắt một cái: "Chị dâu, chị quá không nhận thức được năng lực chuyên nghiệp của mình phải không?
"Chị hiểu rồi. Em nghĩ chị nên mở công ty ở đâu?"
Cho dù là đời trước, Thẩm Mỹ Vân cũng chưa từng thấy Tống Ngọc Thư giỏi như vậy, đương nhiên, cũng có thể là Tống Ngọc Thư không hiểu trình độ của mình đã cao thế nào.
Tống Ngọc Thư làm kế toán thế nào cô đã thấy, tuyệt đối có thể gọi là đẳng cấp. Thẩm Mỹ Vân: "Dương Thành cùng Bằng Thành đều có thể mở, ở Dương Thành em tạm thời không có đề cử, nhưng ở Bằng Thành, chiu có thể đến đường Nam Sơn của em, đến lúc đó em giữ lại cho chị một văn phòng, chị dùng để mở công ty?"
“Năm ngàn?”
Sau khi làm mẹ, sự nghiệp hình như không giống như trước.
Hiện tại sau khi cô ấy có con, đã từ chức công việc kế toán trú đội bên kia, thật sự là mỗi tháng không thể đi lại nhiều.
Ngay cả công việc bên nhà máy thép, mỗi tháng đi hai ngày, cô ấy miễn cưỡng vẫn tiếp tục, còn lại chính là Thẩm Mỹ Vân trả lương cho cô ấy.
Tống Ngọc Thư: "Có thể. cVậy chị, xây dựng văn phòng kế toán này ở Dương Thành trước đi."
Tống Ngọc Thư nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân và Thẩm Miên Miên ở chung, cô ấy biết mục tiêu của mình là gì.
Cô ấy cũng muốn như Thẩm Mỹ Vân vậy, tiện tay có thể cho con gái một căn hộ, con gái muốn cái gì mua cái đó.
Cô bé có thể đi học những thứ mình thích, về phần tiền và vật chất, có người mẹ như cô chuẩn bị.
Trước kia muốn làm một lúc hai ba chỗ, hiện tại không phải, hiện tại ý nghĩ của Tống Ngọc Thư là hai mươi năm sau, Điềm Điềm của cô trưởng thành, hỏi mẹ nó làm nghề gì?
Cô ấy muốn làm lớn làm mạnh sự nghiệp.
Đây cũng là một phương pháp.
Tống Ngọc Thư vừa nghe trong nhà, cô ấy phủ quyết: "Không được, trong nhà có con nhỏ, mỗi ngày con bé làm ầm ï chị căn bản không có cách nào tiếp đãi khách hàng, cũng không có cách nào yên tĩnh tính sổ. Vậy chị sẽ tìm một nhà ở gần đây?"
Thẩm Mỹ Vân suy tư: "Nếu chị thật sự không có chỗ, tìm một nhà ở gần đây? Nếu không thì mở văn phòng ở nhà cũng không được." Nghĩ rõ ràng đây hết thảy, Tống Ngọc Thư ý chí chiến đấu sục sôi: "Dương Thành bên này em đề cử cho chị một nơi làm việc trước đi?"
Thẩm Mỹ Vân trong đầu nhanh chóng tính toán: "Hoặc là đến đường Tây Hồ cũng được, bên kia nhiều chủ sạp bán hàng rong, chị tìm cái cửa hàng rồi đăng ký công ty, treo bảng hiệu văn phòng kế toán viên lên, trước tiên phải hấp dẫn một đám chủ thuê tới."
Cô ấy muốn làm một tấm gương cho Điềm Điềm.
Tốc độ Tống Ngọc Thư rất nhanh, nếu quyết định phải đi làm một việc, tất nhiên không l kéo dài, chiều hôm đó đã đi vòng quanh đường Tây Hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận