[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2458: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Mốt Xuyên Không 5

Chương 2458: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Mốt Xuyên Không 5Chương 2458: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Mốt Xuyên Không 5
Anh Bưu thấy cô ấy không lên tiếng, trong lòng khẽ thở dài, đối với chuyện của Thẩm Mỹ Vân, cũng càng để ý vài phần.
"Nói cụ thể chuyện đã trải qua đi."
Nếu là đổi người khác lại đây, khả năng anh ta nghe cũng không nghe, ném người ra ngoài.
Thẩm Mỹ Vân gật đầu, đơn giản nói một lần.
Anh Bưu gõ bàn, sau khi gõ một lát, gọi người tới: "Tiểu Lục, đi hỏi xem, chúng ta có tên nào lén hành động một mình hay không."
Những người này không phải là người tốt.
Nhưng cũng sẽ không làm loại chuyện này.
"Nếu có, mang người lên cho anhI"
"Đúng, tin tức của Quý Minh Viên."
Tiểu Lục sau khi nghe được, run rẩy, chợt cúi đầu khom lưng, nhanh chóng chạy ra ngoài.
Anh Bưu không biết có tin hay không, anh ta tiếp tục nói: "Vậy có vị kia - -" Anh ta không gọi được tên.
Tiểu Lục đi lên, cúi đầu cung kính nói: "Anh Bưu, em đã hỏi các anh em, bọn họ nói chưa bao giờ làm loại chuyện này. Mệnh lệnh lúc trước của anh, bọn họ đều ghi tạc trong lòng.
Khoảng mười phút sau khi kiểm tra.
Thẩm Mỹ Vân bổ sung: "Quý Minh Viên."
Giọng nói phát ra tia ác độc.
Nghe được con cá lớn này, anh Bưu híp híp mắt: "Nói tiếp đi."
Hai mươi vạn, đối với một bang phái mà nói, coi như là cá lớn. Đương nhiên đối với đám người anh Bưu mà nói thì không phải, bọn họ mặc dù là xã hội đen, nhưng là dưới tay cũng có không thể lộ ra ngoài ánh sáng, giống như thu phí bảo hộ, rượu.
Tiểu Lục ngước mắt nhìn Thẩm Mỹ Vân, lúc này mới nói: 'Chúng ta không có, nhưng nghe nói bang Thanh Long bên kia vừa nuốt được một con cá lớn."
Anh Bưu không thèm để ý khoát tay: "Không cần. Nếu cô có thể mượn chuyện này để bang Thanh Long thương gân động cốt, đó là lòng biết ơn tốt nhất đối với tôi."
Chính là cái này!
Mấy câu nói này nghĩa lag Thẩm Mỹ Vân đến đây lúc này không uổng công, cô gật đầu nói cảm ơn: "Anh Bưu, nếu là cháu tôi có thể được cứu ra, nhà họ Quý tất có trọng tạ."
"Mấy tên súc vật phía dưới bang Thanh Long, vi phạm nội quy của lão đại Quách, tự tiện động thủ."
Có thể làm lão đại, đầu óc tất nhiên không ngốc.
Nhìn thấy cô ấy chợt tức giận, giống như một đóa hoa hồng có gai, Tào Bưu giật mình một chút, ở trước mặt người ngoài là một tên đàn ông thô kệch hung dữ, lại cúi đầu trước mặt Cao Dung, ấp úng nói: "Tiểu Dung, thật xin lỗi."
Anh ta là tai họa, sẽ liên lụy đến cô ấy.
Cao Dung đương nhiên đi theo cô, anh Bưu nhìn cô ấy một lát, rũ mắt, giọng trầm xuống: "Tiểu Dung, sau này đừng tới tìm anh nữa."
Cô đứng dậy muốn tạm biệt.
Hốc mắt Cao Dung lập tức đỏ lên, cô ấy lập tức vọt tới trước mặt anh Bưu, giơ ngón tay chỉ vào ngực hắn: "Tào Bưu, anh lúc nào cũng chỉ biết nói một câu này. Ngoại trừ cái này, anh còn có thể nói cái khác sao?!"
Anh ta vừa nói, Thẩm Mỹ Vân lập tức biết ý của anh ta, cô trầm tư: "Tôi sẽ chú ý."
Cao Dung nghe nói như thế, nước mắt lập tức rơi xuống: "Tào Bưu, anh thật vô dụng." Mắng xong, cô ấy quay đầu bỏ chạy.
Thẩm Mỹ Vân nhìn người này, nhìn ngyowuf kia, thở dài, lúc chuẩn bị đuổi theo Cao Dung, Tào Bưu gọi Thẩm Mỹ Vân lại, sau khi thanh lý mọi người trong phòng, cúi đầu với cô: "Tiểu Dung tính tình dễ xúc động, không để ý hậu quả, phiền cô để ý cô ấy nhiều hơn."
Thẩm Mỹ Vân nhìn Tào Bưu như vậy, hít sâu một hơi.
Tào Bưu ở chỗ này là loại người gì, lúc trước co đều nhìn rõ ràng, nhưng người oai phong như vậy, lại cúi đầu trước mặt cô.
Thẩm Mỹ Vân đỡ anh ta đứng thẳng lên: "Anh Bưu, tôi không biết giữa anh và Cao Dung đã xảy ra chuyện gì, nhưng Cao Dung là một cô gái tốt."
Tào Bưu đương nhiên biết, chính là bởi vì biết, anh ta mới không thể hại cô ấy.
Anh ta cười khổ: "Cô ấy là cô gái tốt, tôi không phải người tốt."
Anh ta không thể hại người ta, lấy oán trả ơn.
"Được rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận