[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 397: Ngày Thứ Bốn Mươi Ba Xuyên Không 7

Chương 397: Ngày Thứ Bốn Mươi Ba Xuyên Không 7Chương 397: Ngày Thứ Bốn Mươi Ba Xuyên Không 7
Cô vừa di chuyển, Diêu Chỉ Anh liền nhanh chóng từ chối: "Thanh niên trí thức Thẩm, chị đừng cử động, nếu chị cử động, quần áo sạch sẽ trên người chị sẽ bị bẩn mất."
Mới đến thôn quê được mấy tháng, trên mặt của Diêu Chỉ Anh đã không còn là khuôn mặt với vẻ trẻ con, dịu dàng, trẻ trung khi mới xuống thôn quê nữa, mà thay vào đó là nét rắn rỏi và cương quyết hơn rất nhiều.
Đây là một dấu hiệu tốt nhưng đối với cha mẹ của Diêu Chí Anh, khi nhìn thấy khuôn mặt cô ấy, họ có thể sẽ rất đau lòng.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, nhưng động tác trên tay không dừng lại, trực tiếp đem chiếc nồi sắt đi vào.
Sau khi bước vào, cô mới nhận thấy mọi người đều luôn bận rộn công việc.
Kiều Lệ Hoa đang rửa dưa chua. Dưa chua đã được đông lạnh nên cần phải rã đông trước khi rửa. Công việc này không hề dễ dàng, không có nhiều người đồng chí nữ nguyện ý làm chuyện. Đối với những người đồng chí nữ, điều đó thực sự bất tiện. Mỗi tháng, bọn họ đều có bà dì ghé thăm, nếu đụng nước lạnh nhiều, sẽ dễ dàng bị đau bụng.
Đến nỗi không ai ngoại trừ Kiều Lệ Hoa nguyện ý làm công việc này.
Thẩm Mỹ Vân khẽ thở dài, cô phát hiện mỗi người đều có nỗi khổ riêng, ai cũng không có cách để có thể giúp đỡ đối phương.
Thẩm Mỹ Vân nói thẳng: "Các người đều biết tôi ở đây nuôi heo, nhưng lãnh đạo bên kia đưa cho tôi hai giống heo mới, tôi cần người hỗ trợ."
Cho dù đã đến tháng ba, nhiệt độ lúc này còn chưa cao, tay cô ấy cũng đỏ bừng vì lạnh.
Cô vừa bước vào, những Thanh niên trí thức khác đang bận rộn bên cạnh cũng tò mò bước vào. Kiều Lệ Hoa một bên kiểm soát lượng nước trong rổ rồi đem hết dưa chua bỏ, một bên mời cô vào trong: "Đi thôi, tôi còn chưa biết cô. Nếu không có việc gì thì đến Tam Bảo Điện, chúng ta vào đó nói chuyện."
Ánh mắt Thẩm Mỹ Vân chăm chú, sau đó thu hồi ánh mắt, mỉm cười nói: "Đó là tất nhiên rồi."
"Thanh niên trí thức Thẩm, sao cô lại tới đây?"
Kiều Lệ Hoa nhìn thấy cô, không khỏi phẩy sạch nước trên tay đi, sau đó mới nói đùa: "Thanh niên trí thức Thẩm, cuối cùng thì cô cũng nhớ ra nhà mẹ ruột của mình, cô biết quay lại thăm hỏi rồi?"
Thẩm Mỹ Vân không từ chối: "Công việc này chủ yếu liên quan đến sự cẩn thận, cẩn thận chính là ghi chép số liệu của hai con heo giống. Tôi chia ca làm việc theo ca mười một tiếng mỗi ngày, cái này cũng đồng nghĩa là sẽ thường trực ở trong chuồng heo."
Hồ Thanh Mai gần như không suy nghĩ nói, những ngày làm việc gần đây thật sự rất tệ, cô ấy nằm mơ cũng muốn đổi một công việc khác.
Tào Chí Phương bên cạnh mặc dù không nói gì, nhưng lại chăm chú nhìn Thẩm Mỹ Vân.
Sau khi nghe thấy vậy, ánh mắt mấy nữ Thanh niên trí thức ở đây đều sáng lên: "Thanh niên trí thức Thẩm, cô xem xét tôi thử xem?"
Nói xong, Tào Chí Phương không nhịn được hỏi: "Giống như lúc trước trong đội sản xuất vậy, nếu heo trong đội sản xuất xảy ra chuyện, phải có người chịu trách nhiệm bồi thường?”
Vừa bẩn thỉu vừa hôi hám.
Thẩm Mỹ Vân không có gì ngạc nhiên, cô nói tiếp: 'Một mặt, sẽ phải thường trực ở chuồng heo, việc đầu tiên là chăm sóc heo thật tốt. Hai con heo giống này đều được mua lại từ tỉnh khác với giá cao, có nghĩa là nếu người đó chăm sóc hai con heo giống này, người đó phải chịu trách nhiệm cho cả hai con heo giống cùng một lúc."
Những lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Hồ Thanh Mai liên biến mất. Ai có thể tình nguyện thường xuyên ở trong chuồng heo chứ.
Thẩm Mỹ Vân gật đầu: "Cô có thể hiểu như vậy, heo giống của công xã càng có giá trị hơn. Nếu xảy ra chuyện gì với heo giống thì không phải là một hai năm làm việc vô ích, thấm chí có thể là rất nhiều năm nữa."
"Cho nên công việc này có ưu và nhược điểm. Mọi người cứ suy nghĩ trước."
ebookshop.vn
Bạn cần đăng nhập để bình luận