[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 573: Ngày Thứ Sáu Mươi Xuyên Không 8

Chương 573: Ngày Thứ Sáu Mươi Xuyên Không 8Chương 573: Ngày Thứ Sáu Mươi Xuyên Không 8
Nháy mắt đã đến trưa, cô hái được hai cân mầm hương thung, một cân mầm hương thung dùng để xào trứng gà, nửa cân dùng làm nước sốt trộn salad, nửa kg còn lại dùng để làm bánh kếp trứng mầm.
Suýt chút nữa đã biến thành tiệc mầm hương thung.
Rau cải dùng để hầm súp gà, nhắc mới nhớ, gà om là Thẩm Mỹ Vân mang từ nhà mẹ cô về.
Năm đó, Trần Hà Đường lên núi săn bắn, Thẩm Mỹ Vân được tặng hai con chim trĩ.
Không đúng lúc trong nhà phải đãi khách, Thẩm Mỹ Vân sợ khách đông không đủ ăn, nên cô làm một nguyên một con chim trĩ, sau đó chặt thành miếng để hầm cách thủy.
Lạp gà không dễ cắn, thời gian nấu ngắn sẽ dễ dàng nhai không nổi, không phải hôm qua trước khi đi ngủ đã ngâm lạp gà, tránh cho quá mặn.
Buổi sáng thức dậy việc đầu tiên chính là cầm cái lò than tổ ong còn chưa dùng ra, kêu trước khi Quý Trường Tranh đi đốt lò lên.
Phía trên đã có một cái nồi bằng gốm, chuyên dùng để hầm canh gà, đợi sau khi ba miếng than tổ ong toàn bộ đều sắp dùng hết.
Nhưng mà, mấy cái bánh này trái lại hoàn toàn không dùng năng, trái lại còn cho thêm một chút bột bắp vào.
Nồi gốm hiển nhiên không đủ.
Sau khi sắp xếp cái này xong, Thẩm Mỹ Vân đã đi làm chuyện khác. Cá Trích hầm đậu hũ cần dùng lửa lớn, trực tiếp để trong cái nồi ở nhà bếp, bố trí lửa lớn.
Ít nhiều cũng xem như mùi thịt.
Một hơi cắt ba cái củ cải trắng vào trong đựng đến cái nồi nhôm sắp đầu, lúc này mới đổ canh gà vào cũng là dùng nước nóng, mà dùng trước đó nồi nước đã trụng lạp gà để hầm. Thịt thỏ tê cay, cải trắng xào, giá xào, ngoài ra còn có bánh trứng ra hương thung, bánh khoai tây sợi.
Thẩm Mỹ Vân lúc này mới đỏ lạp gà từ trong nồi gốm ra, lại đổi thành nồi nhôm không có nguyên nhân khác bởi vì nôi gốm quá nhỏ rồi, người tăng nên củ cải trắng thêm vào cũng nhiều.
Triệu Xuân Lan lấy theo mười cái trứng gà, vừa vào nhà đã để ở trên bàn, vào trong nhà bếp giúp đỡ.
Không phải phía bên Thẩm Mỹ Vân khi đã làm được một nửa, Triệu Xuân Lan đã đến trước để giúp đỡ.
Cô ấy cũng không phải tay không đến.
Người nhiều, bột năng cũng không chịu nổi cho như vậy.
Miên Miên lắc đầu: "Mẹ bận, Miên Miên giúp đỡ."
Miên Miên rất ngoan, bản thân tự ở gò bên cạnh bếp lò ngồi đốt lửa, sợ cô cô đơn.
Triệu Xuân Lan vừa nặn bột vừa nói với cô bé: "Cháu đến nhà dì Triệu chơi với anh Đại Lạc được không?”
Có cô ấy ở đây, Thẩm Mỹ Vân trái lại nhanh không ít.
Cô bé có thể nhặt râu còn có thể nhóm lửa.
"Mỹ Vân, anh đã kiếm được một con cá mè hoa về."
Trong tay còn đang cầm một con cái mè hoa, cũng không biết từ đâu đến.
Đợi khoảng chừng sáu giờ rưỡi, Quý Trường Tranh là người đầu tiên về hiển nhiên vừa tan làm đã nhanh chóng chạy về.
Quả thật quá ngưỡng mộ rồi.
Vừa về đã chạy thẳng vào trong nhà bếp.
Triệu Xuân Lan nghe xong nhìn bụng của bản thân: "Mẹ ơi, năm sau nói như thế nào tôi cũng phải sinh một đứa con gái."
Con cá trích hôm qua Mỹ Vân mua quá nhỏ, một con mới một cân mấy cũng chỉ có thể đủ uống canh.
Thẩm Mỹ Vân nhìn con cá mè hoa đó, nghĩ một lúc: "Làm đầu cá ớt băm?"
Triệu Xuân Lan vừa nghe: "Thôi đi, tôi nhìn thấy thức ăn cô làm đã khá phong phú rồi, con cá mè hoa này để lại bản thân đi."
Đây là một người trung thực biết tiết kiệm cho Thẩm Mỹ Vân.
Thẩm Mỹ Vân nhìn Quý Trường Tranh.
Quý Trường Tranh: "Làm chưa?”
"Anh muốn ăn."
Thẩm Mỹ Vân: "Được!"
Triệu Xuân Lan nhìn thấy cảnh tượng này nhân lúc Quý Trường Tranh dẫn Miên Miên ra ngoài, cô ấy không nhịn được đã nói với Thẩm Mỹ Vân: "Đàn ông không được nuông chiều."
"Cô cũng đừng chiều anh ấy quá."
Thẩm Mỹ Vân cười không nói chuyện, Triệu Xuân Lan biết cô không nghe lọt tai: "Cô chính là mềm lòng thành thật, Quý Trường Tranh cưới được cô thật sự là anh ấy may mắn, không được tôi phải nói với lão Chu nhà tôi, để anh ấy ở bộ đội canh chừng Quý Trường Tranh, anh ấy dám đối xử không tốt với cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận