[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 556: Ngày Thứ Năm Mươi Tám Xuyên Không 10

Chương 556: Ngày Thứ Năm Mươi Tám Xuyên Không 10Chương 556: Ngày Thứ Năm Mươi Tám Xuyên Không 10
Thực ra cô chỉ đang tỏ ra khách sáo thôi.
Không ngờ Quý Trường Tranh lại nói, anh đi tắm trước.
Thẩm Mỹ Vân nói: "Vậy anh đi đi."
Quý Trường Tranh trâm mặc một lát, thật ra không phải anh muốn nói anh muốn đi tắm trước, rốt cuộc anh đang nghĩ gì thế này?
Là do rất khẩn trương, suy nghĩ từ não truyền đến miệng không kịp.
Sau khi anh cầm chậu và khăn tắm bước vào phòng tâm liền tự tay tát mình một cái.
"Đồ ngu!"
Đúng là, ngu muốn chết mà.
Quý Trường Tranh trần truông từ phần thắt lưng trở lên, nhìn thoáng qua cánh tay dài và khỏe khoắn của anh nhưng điều bắt mắt nhất là phần phía dưới.
Có tiếng nước bắn tung tóe, ba phút sau.
Thẩm Mỹ Vân ngây người trong giây lát,
Quả nhiên tuấn mỹ tuyệt trấn, khí phách sáng ngời.
Quý Trường Tranh quấn khăn tắm trên cổ bước ta, tóc còn đang nhỏ nước, một giọt nước từ trên tóc chảy xuống, theo xương mày chảy xuống sống mũi thẳng tắp, cuối cùng biến mất không thấy dấu vết.
Có chắc là tắm rửa sạch sẽ không đó? Theo như cô nghiên cứu, chỉ thấy thời tiết tháng ba đang đến thôi.
Bước vào phòng tắm để làm gì chứ? Chỉ có thể tắm rửa sạch sẽ.
Quý Trường Tranh gật đầu, anh cũng thấy hơi nóng, lại càng không dám nhìn thẳng vào cô.
Quý Trường Tranh đứng dưới anh trăng và gió lạnh bên ngoài, quả thật có thể khiến kẻ khác khí huyết dâng trào.
Điều này làm cho Thẩm Mỹ Vân dừng lại một chút, nàng cảm thấy mặt mình có chút nóng lên: "Anh tắm xong rồi à?"
Anh không dùng nhiều sức, chỉ im lặng đứng nhìn rõ cơ bụng 8 múi của mình, thậm chí còn có một nốt ruồi đen ở bụng dưới.
Quý Trường Tranh chán nản đứng đợi ở bên ngoài, rõ ràng chỉ mới là thời tiết của tháng ba, thế mà anh lại cảm thấy cả người nóng nực cực kỳ.
Quý Trường Trinh suy nghĩ một chút: "Vậy anh ở trên giường chờ em nhé?”
Nói xong, bầu không khí dường như trở nên mờ ám hơn. Thẩm Mỹ Vân dừng lại một chút, sau đó nhanh chóng đi vào phòng tắm mà không hề quay đầu lại.
Thẩm Mỹ Vân tùy ý gật đầu: "Vậy em đi tắm đây."
Đặc biệt khi nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm, anh càng cảm thấy máu mình dồn dập hơn.
Bàn tay đang cầm chậu nước của Thẩm Mỹ Vân đột nhiên dừng lại, lập tức đổ lên đầu cô, cô vô thức kêu lên một tiếng.
Thẩm Mỹ Vân hít một hơi thật sâu, rũ bỏ những hình ảnh quyến rũ đó trong đầu, tốc độ cầm gáo nước của cô dần chậm lại.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng tài năng thiên bẩm của Quý Trường Tranh lại ẩn giấu dưới lớp áo đó.
Trong phòng tắm, Thẩm Mỹ Vân dùng nước trong bồn tẩy rửa từng chút một, tưởng tượng đến người đang đứng chờ bên ngoài, gò má của cô cũng dần trở nên hồng hào.
Đèn trong phòng tắm đột nhiên tắt, tối đen như mực.
Thậm chí ngồi cũng không yên, chỉ có thể đi loay quanh khắp nơi trong nhà.
"Có chuyện gì vậy?”
Giây tiếp theo, Quý Trường Tranh phá cửa bước vào.
Cùng lúc đó, giọng nói của anh vang lên: "Mỹ Vân, em hãy đứng xa ra một chút." Vừa dứt lời, rầm một tiếng, cửa sập xuống.
Thẩm Mỹ Vân theo bản năng đứng sang bên cạnh, cũng may là trước đó Quý Trường Tranh hét lên kịp thời, nên cũng không đập trúng cô.
Lúc này, không chỉ là trong phòng tắm tối, mà bên ngoài cũng tối.
Thẩm Mỹ Vân nhìn không rõ người, chỉ nghe thấy giọng nói vọng vào, gọi một tiếng: "Quý Trường Tranh."
Con người đột nhiên từ chỗ sáng bước sang chỗ tối, đôi mắt nhất thời sẽ không thể tiếp nhận được, thế nên khi nhìn vào môi trường xung quanh, mọi thứ đều tối đen như mực.
Thẩm Mỹ Vân cũng vậy, xung quanh cô đều là bóng tối, điều này khiến cho cô có cảm giác vô cùng bất an, hơn nữa, đây còn là một nơi xa lạ.
Thị lực của Quý Trường Tranh thì cực kỳ tốt, năm đó anh gia nhập quân đội, chủ yếu là bởi vì đôi mắt này.
Anh còn có năng lực nhìn vào ban đêm, đây vừa là ưu thế vừa là thiên phú, điều này làm cho anh lúc huấn luyện dã chiến ở bộ đội, đối với anh ban đêm mà nói, là nơi trú ẩn tốt nhất, cũng là chiến trường tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận